Tác giả: Đông Thiên Đích Liễu Diệp
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Khương Tự, lại nhìn em bé được vú nuôi ôm.
Yến Vương phi đoan trang hiền thục?
Hoàng Thượng nói như thế nào mà nói ra lời trái lương tâm như vậy hả?
Còn về bé gái này có phong tư như mẫu thân hay không lại càng khôi hài, Hoàng Thượng còn chưa gặp qua tiểu oa nhi thí đại này đâu!
Sinh ra ba ngày đã được ban tên phong làm quận chúa, đãi ngộ này đã đuổi kịp đích công chúa rồi.
Đừng nói Tề Vương phi, kể cả các Vương phi đã lấy chồng hay là các công chúa, ý cười trên mặt đều có chút cứng ngắc.
Hoàng Thượng làm ra việc làm kinh người như thế, là muốn mọi người đố kỵ đến phát cuồng sao?
Thấy không khí cổ quái, Tiểu Nhạc Tử ho nhẹ một tiếng: “Yến Vương phi, thay tiểu quận chúa tạ ơn đi.”
Khương Tự hai tay nâng thánh chỉ, trịnh trọng tạ ơn.
“Vương phi đứng lên đi, gia ta trở về phục mệnh.” Tiểu Nhạc Tử cười tủm tỉm nói, liếc nhanh ngắm A Hoan vài lần.
Cũng không biết đứa bé này có gì đặc biệt, lại làm Hoàng Thượng sắc phong lúc này, đừng nói là những quý nhân này, ngay cả hắn đều thấy kinh ngạc.
“Làm phiền công công.” Khương Tự cho A Xảo một ánh mắt.
A Xảo lập tức dâng lên túi tiền thưởng, cũng đưa Tiểu Nhạc Tử ra ngoài.
“Khụ khụ, tiểu quận chúa mới sinh ra được Hoàng Thượng yêu thích, thật là chúc mừng Vương phi.” Một vị công chúa đã lấy chồng ho khan một tiếng, đánh vỡ bầu không khí cổ quái.
Đám người tựa như bị tiên nhân thi thuật định thân lúc này mới hồi hồn, chỉnh đốn tâm tình phức tạp, sôi nổi chúc mừng Khương Tự.
Cho đến khi những người này trở lại phủ của mình, tâm tình vẫn như cũ phức tạp khôn kể.
Trong Từ Tâm Đường Đông Bình Bá phủ, Phùng lão phu nhân nghe Tam thái thái Quách thị kể lại chuyện này thế mà trực tiếp đứng lên: “Cái gì, Hoàng Thượng vậy mà phong nữ nhi của Vương phi làm quận chúa?”
Quách thị sụp mi thuận mắt nói: “Con dâu lúc ấy ở ngay tại đại sảnh, chính mắt nhìn Vương phi tiếp chỉ.”
Chính mắt nhìn Khương Tự tiếp chỉ, vậy không thể là giả rồi.
Phùng lão phu nhân chậm rãi ngồi lại, ánh mắt mờ mịt.
Là bà già rồi, xem không hiểu thế đạo này?
Nha đầu Khương Tự kia không phải đứa tốt tính gì, gả đến Vương phủ tuy bà cảm thấy nở mày nở mặt, nhưng vẫn luôn treo tâm, luôn sợ nha đầu này bởi vì tính xấu của mình mà không biết nào ngày nào gây ra họa.
Tuy nói nữ nhi gả đi như tát nước ra ngoài, nhưng gả vào hoàng thất lại không giống như thế, một khi phạm tội, nhà mẹ đẻ nào có không bị liên lụy.
Tấn Vương phi chính là ví dụ bày ở trước mắt.
Cả nhà Tấn Vương đi thủ hoàng lăng không lâu, phụ thân của Tấn Vương phi liền bị hàng chức, dìu già dắt trẻ rời đi chốn kinh thành phồn hoa tựa cẩm đến nơi khác làm quan.
Nhưng tại sao Khương Tự luôn có thể ra ngoài dự kiến của bà chứ?
Hoàng Thượng khen Tứ nha đầu đoan trang hiền thục —— Phùng lão phu nhân một bên nghĩ một bên lắc đầu.
Cũng nghĩ không thông giống như Phùng lão phu nhân còn có Tề Vương phi.
Lúc này Tề Vương còn chưa biết được tin tức, đang ở thư phòng cùng phụ tá nghị sự, bỗng nhiên có người hầu chạy tới bẩm báo: “Vương gia, Vương phi đã trở lại, mời ngài qua đó một chuyến.”
Tề Vương theo bản năng nhíu mày.
Lý thị xưa nay hiểu chuyện, hiếm khi sẽ quấy rầy lúc hắn đang có chính sự, nếu gọi hắn qua đó chắc chắn là có việc.
Nghĩ đến Tề Vương phi là từ Yến Vương phủ trở về, Tề Vương liền hiểu ra e là lại có liên quan đến Yến Vương.
Gần đây phàm là chuyện có liên quan đến lão Thất luôn làm tim hắn đập nhanh, cũng không biết lần này lại có chuyện gì.
Tề Vương vội vàng chạy tới, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tề Vương phi với biểu tình phức tạp.
“Làm sao vậy?”
Tề Vương phi ra hiệu cho người hầu lui ra, mím môi nói: “Vương gia có biết ở lễ tắm ba ngày của Yến Vương phủ hôm nay đã xảy ra chuyện gì không?”
“Nàng còn chưa nói, sao ta biết được.” Tề Vương nhíu mày.
Không có chuyện tốt, chắc chắn không có chuyện tốt.
Nét mặt Tề Vương phi càng thêm phức tạp, chậm rãi nói: “Phụ hoàng phong đích trưởng nữ Yến Vương làm Hòa Xu quận chúa.”
Tề Vương nhất thời ngây ngẩn cả người.
Hòa Xu quận chúa?
Lau mặt một phen, Tề Vương hung hăng nói: “Phụ hoàng hồ đồ rồi sao?”
Tề vương trầm ổn hữu lễ trong mắt Tề vương phi, đã từng khi nào thất thố như vậy.
Sắc mặt Tề Vương phi khẽ biến, thấp giọng nói: “Vương gia ăn nói cẩn thận.”
Dù cảm thấy Hoàng Thượng già rồi hồ đồ ra sao, cũng không thể nói ra miệng được.
“Vương gia, ngài nói phụ hoàng đến tột cùng nghĩ thế nào vậy? Nào có đạo lý đi sắc phong cho một tiểu oa nhi mới sinh ra có ba ngày……”
Tề Vương xoa xoa huyệt Thái Dương, bình tĩnh lại, cười lạnh nói: “Xem ra phụ hoàng vẫn nhớ kỹ lão Thất lập đại công ở huyện Tiền Hà đây mà.”
Nhắc tới Úc Cẩn lập được công lớn ở huyện Tiền Hà, cùng với thanh danh tốt ở dân gian hiện tại, Tề Vương phi không nói tiếp, thậm chí còn thầm nghĩ: Nếu như chuyến đi huyện Tiền Hà chính là Vương gia, chỉ e sẽ không thể biểu hiện tốt như Yến Vương.
Tề Vương khôi phục bình tĩnh, ngược lại cảm thấy là chuyện tốt: “Như vậy cũng tốt, dù sao là một nữ nhi, phong liền phong, có tôn quý có đặc thù hơn nữa thì vẫn chỉ là một vị quận chúa thôi. Cũng tốt hơn việc phụ hoàng luôn đem phần công lao này của lão Thất ghi tạc trong lòng, đền bù cho hắn thứ khác mạnh hơn.”
“Vương gia nói phải.”
Tề Vương liếc Tề Vương phi một cái, thở dài: “Nàng cũng chớ có nhìn chằm chằm cái này, điều dưỡng tốt thân thể, sớm sinh cho ta một đứa con trai trưởng mới là quan trọng nhất.”
Cả người Tề Vương phi run lên, nhẹ nhàng gật gật đầu, nội tâm lại một mảnh chua xót.
Lần đẻ non này tuy nàng ta khôi phục tinh thần, nhưng nguyệt sự càng ngày càng không đều, muốn có thai sợ rằng không phải trong thời gian ngắn là có thể điều dưỡng tốt.
Nghĩ đến những điều này, Tề Vương phi âm thầm thở dài, gượng cười nói: “Vương gia, thiếp chọn cho ngài hai nha hoàn ngoan ngoãn lanh lợi, nếu không ngài xem thử đi, chọn một người đêm nay hầu hạ ngài?”
Tề Vương hoàn toàn không có hứng thú với thông phòng mà Tề vương phi chọn, nhàn nhạt nói: “Trước kia chọn những nữ tử đó đều không ngoại lệ sinh ra nữ hài nhi. Vương phi chớ có câu nệ, có lẽ có thể chọn hai người tư dung xuất chúng thử xem.”
Lý thị này, đưa cho hắn thông phòng tất cả đều là đám dong chi tục phấn, không sinh được nhi tử thì cũng thôi, nữ nhi sinh ra mỗi đứa đều như mẫu, không có một đứa xuất sắc, ngẫm lại quang cảnh mười mấy năm sau mà liền ngán ngẩm.
Nói đến nói đi chẳng qua là giả vờ hiền lương thôi, không nỡ thêm cho hắn hai thông phòng mỹ mạo như hoa.
Tề Vương nghĩ đến những điều này, bất mãn với Tề Vương phi lại sâu thêm một tầng, trên mặt lại nửa điểm không lộ.
Bàn tay khép lại trong ống tay áo của Tề Vương phi dùng sức siết chặt, trên mặt mang theo cười nhạt: “Thiếp biết rồi.”
“Vậy ta quay lại thư phòng đây, Vương phi trước nghỉ ngơi đi.”
Quay lại thư phòng, Tề Vương nhắc lại chuyện đích trưởng nữ Yến Vương được sắc phong cho phụ tá nghe.
Phụ tá vuốt râu nói: “Vương gia chớ có để ý mấy việc này. Yến Vương là con thứ bảy, chuyện gì cũng đều xếp sau Vương gia. Trước mắt Vương gia phải làm chỉ có một việc, chính là mau chóng làm vị kia rơi xuống lần nữa……”
Tề Vương yên lặng gật gật đầu.
Phụ tá nói không sai, Thái Tử mới là chướng ngại vật lớn nhất, chỉ cần một ngày còn chiếm cái vị trí kia, người khác cũng chỉ có giương mắt nhìn thôi.
Cũng may đối phó với người khác còn phải nghĩ cách tìm nhược điểm, còn đồ ngu xuẩn Thái Tử thì quả thực cả người mọc đầy nhược điểm, làm người ta nhất thời cũng không biết xuống tay từ cái nào trước.
Cứ đi bước từng bước một đi.
Tháng sáu, lại có một sự kiện nữa.
Sinh nhật Úc Cẩn vào tháng sáu, mà hắn năm nay đầy hai mươi tuổi, tới tuổi đội mũ rồi. Nam tử đội mũ, mang ý nghĩa đã thành niên.
Hoàng tử đội mũ phải cử hành ở Thái Miếu, toàn bộ quá trình phức tạp trang trọng, không cần tế biểu.
Tháng sáu chớp mắt liền qua, Yến Vương phủ nghênh đón lễ đầy tháng của Hòa Xu quận chúa.
Khác với lễ tắm ba ngày chỉ mời nữ quyến họ hàng gần, lễ trăng tròn sẽ mở đại yến chiêu đãi khách khứa.
Lần này, ngay cả Thái Tử đều tới.