Tác giả: Đông Thiên Đích Liễu Diệp
Bà đỡ đã sớm chuẩn bị đầy đủ, ước chừng có sáu người.
Vốn dĩ bốn người là đủ rồi, Úc Cẩn lại cảm thấy sáu người tương đối may mắn, mang nghĩa thuận lợi, vì thế lại chọn thêm hai người.
Sáu bà đỡ ở phòng sinh bận bận rộn rộn, đám tỳ nữ bưng đủ thứ đồ đạc ra ra vào vào.
Úc Cẩn đứng ở dưới hành lang nhộn nhịp, nôn nóng ngó vào trong, suýt nữa cùng Kỷ ma ma va vào nhau.
Giọng của Kỷ ma ma cũng cất cao: “Vương gia, ngài ở chỗ này thêm loạn cái gì!”
Yến Vương ngày thường ở trước mặt hạ nhân ưa làm mặt lạnh giờ phút này lại không tỏ nổi thái độ gì, lướt qua Kỷ ma ma thăm dò nói: “Ta chỉ nhìn một chút……”
“Nhìn một chút cũng không được, nào có phụ nhân sinh hài tử đại nam nhân lại gần nhìn lung tung.” Kỷ ma ma đen mặt, giương giọng kêu, “Người tới, mời Vương gia qua bên cạnh nghỉ ngơi đi.”
Úc Cẩn liếc Kỷ ma ma một cái, không đợi tỳ nữ tới đuổi người, đã xoay người đi đến sương phòng.
Kỷ ma ma thấy thế nhẹ nhàng thở ra, quay người vào nhà.
Thật là, phụ nhân sinh nở đại lão gia lại không ra sức, chưa thấy qua Vương gia như vậy.
Ở trong mắt Kỷ ma ma, sinh hài tử chính là chuyện của nữ nhân, nam nhân không nên đến hậu viện. Ban ngày nên làm gì thì làm đó, đến lúc đó thông báo một tiếng hài tử sinh vậy là đủ rồi.
Vương gia lại khen ngược, hận không thể vọt vào sinh thay cho Vương phi, cũng không chê đen đủi.
Cũng may coi như nghe khuyên nhủ.
Thân ảnh Kỷ ma ma mới biến mất ở cửa phòng, Úc Cẩn đã từ sương phòng xách theo một cái ghế con đi ra.
Lão yêu bà thật là đáng ghét!
Úc Cẩn xách theo ghế con đặt ở hành lang, ngồi xuống, dựng lỗ tai nghe.
Phòng trong ngoài tiếng nói chuyện của đám người bà đỡ còn có tiếng bước chân lộn xộn, cơ hồ không nghe được thanh âm của Khương Tự.
Úc Cẩn một trái tim treo lên.
Chuyện gì xảy ra? Hắn hỏi qua rất nhiều người có kinh nghiệm, đều nói phụ nhân sinh nở hết sức thống khổ, chắc chắn la to, sao A Tự lại không có động tĩnh gì?
“A Man ——” Úc Cẩn trong lòng bất an, vẫy tay gọi A Man, thanh âm còn không dám phóng to, chỉ sợ bị Kỷ ma ma trong phòng nghe thấy.
A Man chạy chậm lại đây: “Vương gia, ngài gọi nô tỳ?”
A Man và A Xảo đều là tiểu cô nương, A Xảo thận trọng, lại là một trong nha hoàn Khương Tự tín nhiệm nhất, miễn cưỡng bị Kỷ ma ma lưu lại phòng trong, mà A Man thì tùy tiện, đãi ngộ giống như Úc Cẩn, nên đã sớm bị đuổi ra ngoài.
“Ngươi đi vào xem thử Vương phi thế nào rồi.”
“Ai.” A Man đáp một tiếng, đi vào phòng.
Úc Cẩn không chớp mắt nhìn chằm chằm cửa phòng, đột nhiên phát hiện có người tới gần.
Nhị Ngưu quơ đuôi nằm xuống ở bên người hắn.
Úc Cẩn duỗi tay thuận thế đặt lên lưng Nhị Ngưu, một cái tiếp một cái vuốt ve bộ lông dày của Nhị Ngưu.
Vừa mới bắt đầu Nhị Ngưu có chút hưởng thụ, sau đó liền không kiên nhẫn được nữa.
Tốc độ chủ nhân vuốt lông có phải quá nhanh rồi không, sắp vuốt sạch lông trên lưng nó rồi!
A Man xuất hiện ở cửa, theo sát phía sau nàng chính là Kỷ ma ma trầm khuôn mặt.
Thấy Úc Cẩn chẳng những không đi còn chuyển ghế con đến, bên người còn nằm một con chó, mặt Kỷ ma ma đều tái đi: “Vương gia, tại sao ngài còn ở đây!”
Mặt Úc Cẩn trầm xuống: “Ma ma chớ nói gì hết, bổn vương không đi.”
Kỷ ma ma run rẩy bờ môi, cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Lẽ thẳng khí hùng nói không đi như thế, ngay cả cái cớ đều không tìm, bà còn có thể nói cái gì?
Thấy Kỷ ma ma không đuổi người, Úc Cẩn ngược lại túm lấy bà không thả: “Ma ma, Vương phi vì sao không kêu vậy?”
Lão ma ma mặt trầm như nước: “Vừa mới chuyển dạ thôi, còn sớm lắm, hiện tại kêu đến lúc đó sẽ không còn sức sinh, không thể kêu.”
Mày Úc Cẩn nhăn lại.
Không thể kêu, vậy thuyết minh kỳ thật vẫn là đau……
“Vương phi còn bao lâu nữa mới có thể sinh hài tử ra?”
“Cái này khó nói. Có số phụ nhân sinh nở nhanh, có số phụ nhân sinh nở chậm, ngắn thì là chuyện vài canh giờ, lâu thì ba ngày hai đêm cũng có khả năng……” Thấy sắc mặt Úc Cẩn không đúng, Kỷ ma ma hảo tâm an ủi một câu, “Vương gia yên tâm đi, Vương phi vị trí thai ngay, thân thể điều trị không tồi, chắc chắn sẽ thuận lợi. Ừm, chắc chừng sau nửa đêm không hơn.”
Nửa đêm? Vậy không phải chính là sau giờ Tý.
Úc Cẩn vừa nghe sắc mặt càng kém, bật thốt nói: “Lâu như vậy?”
Kỷ ma ma nghiêm mặt: “Vương gia chớ có nóng vội, hài tử có thể sinh sau nửa đêm mới tốt.”
Sau nửa đêm chính là tháng sáu.
Kém hơn một thời nửa khắc, đối với hài tử mà nói hoàn toàn khác biệt, với vương phủ mà nói càng là như thế.
“Người lớn bớt chịu tội đỡ hơn chút mới là đứng đắn.” Úc Cẩn nhíu mày nói.
Kỷ ma ma bĩu môi, khuyên nhủ: “Vương gia cứ thả tim lại vào trong bụng đi, mấy bà đỡ đều là bà đỡ đứng đầu kinh thành, tiểu chủ tử chắc chắn thuận lợi sinh ra. Không bằng ngài đến phía trước chờ đi, tiểu chủ tử vừa sinh ra nô tỳ liền sai người đi đưa tin cho ngài.”
Úc Cẩn lắc đầu: “ Con của ta sinh ra, làm gì cần người khác đưa tin? Còn nữa, ta trông ở chỗ này mặc dù không giúp được gì, nhưng trong lòng an tâm. Vương phi biết ta canh giữ ở bên ngoài, cũng sẽ cảm thấy an tâm.”
Kỷ ma ma rất khó hiểu suy nghĩ của Úc Cẩn, thuận miệng nói: “ Phụ nhân nào cũng đều như thế cả ……”
Úc Cẩn nghiêm mặt: “Ma ma lời này sai rồi.”
“Sao lại sai?” Kỷ ma ma bị nói mà sửng sốt.
Cái chuyện nữ nhân sinh con, Vương gia còn muốn chỉ giáo bà?
“Nam nhân không thể sinh hài tử mà nữ nhân có thể, đây đúng là trời sinh khác biệt, nhưng không thể bởi vì như vậy mà cảm thấy nữ nhân sinh nở chịu thống khổ là đương nhiên được. Mặc dù tất cả nữ nhân đều là như vậy cả, thống khổ cũng sẽ không bởi vì nữ nhân khác từng trải qua, mà khi rơi xuống trên người mình thì sẽ giảm bớt.” Úc Cẩn nói rồi nhìn về phía cửa phòng, đúng lý hợp tình nói, “Với lại, ta chính là đau lòng tức phụ, không được sao?”
Khóe miệng Kỷ ma ma co quắp: “Vương gia đau lòng Vương phi như thế, là phúc khí của Vương phi, vậy ngài cứ chờ đi, chỉ là đừng đi vào là được.”
Bà không rảnh cân nhắc những lời Vương gia nói, biết Vương gia là đồ cuồng vợ, khuyên ra sao đều chết ăn vạ không đi là đủ rồi.
Tới tận đêm khuya, trong phòng bắt đầu không ngừng truyền đến tiếng Khương Tự kêu đau, Úc Cẩn không thể nhịn được nữa đá ngã lăn ghế con, muốn đi vào tìm tòi đến tột cùng.
Kỷ ma ma như một tòa núi nhỏ chắn ở cửa, sắc mặt khó coi như tùy thời có thể chém người: “Vương gia tuyệt đối không thể đi vào!”
Thật quá đáng, thật sự rất quá đáng, nếu Vương gia thật sự xông vào, bà có liều cái mạng già cũng phải ngăn lại!
Lúc này, Kỷ ma ma hận trưởng sử Vương phủ gần chết.
Lão già kia không thể nghĩ ra chiêu gì cản Vương gia lại sao, làm trưởng sử mà làm ăn cái kiểu gì không biết.
Vương phi sinh nở là đại sự, giờ phút này trưởng sử đương nhiên chưa nghỉ ngơi, chẳng qua lão chỉ lo ở nhà trước chờ tin tức thôi.
Nhấp một ngụm trà, trưởng sử lén lút nghĩ: Kỷ ma ma phỏng chừng gấp đến độ dậm chân rồi đi? Cũng nên cho bà ta nếm thử tư vị này, nhớ trước đây bảo bà khuyên nhủ hành vi xông loạn vào thư phòng Vương gia của Vương phi, thế mà còn dám bỏ gánh giữa chừng.
Úc Cẩn muốn vào xem, Kỷ ma ma liều chết không cho, trong lúc đang giằng co A Xảo chạy ra hô: “Ma ma, tiểu chủ tử giống như sắp ra ——”
Kỷ ma ma bước xa chạy trở vào.
Úc Cẩn nhấc chân muốn đuổi theo, chóp mũi suýt nữa đụng phải cửa phòng bị đóng lại cái rầm.
Nửa đêm vừa qua khỏi, Yến Vương phi bình an sinh nở.