Tác giả: Đông Thiên Đích Liễu Diệp
Lúc Thái Hậu hồi cung đã là buổi chiều.
Cảnh Minh Đế nhớ chuyện Thái Hậu ra ngoài, đã sớm phái người lưu ý, đợi Thái Hậu hồi cung liền chạy tới.
“Hoàng huynh.” Vinh Dương trưởng công chúa theo Thái Hậu hồi cung trước hành lễ với Cảnh Minh Đế.
Việc Vinh Dương trưởng công chúa bồi Thái Hậu cùng đi dâng hương Cảnh Minh Đế cũng biết, nhưng dâng hương về không trực tiếp hồi phủ Công chúa mà lại tiến cung, liền làm người ta thấy hơi nghi hoặc.
Đương nhiên loại nghi hoặc này còn không đủ để khiến Cảnh Minh Đế đặt câu hỏi, ông gật đầu đáp lại một tiếng, hỏi Thái Hậu: “Mẫu hậu hôm nay ra ngoài thế nào?”
Thái Hậu giơ tay đặt lên trên tay vịn ghế dựa, thản nhiên nói: “Dâng hương cũng khá là thuận lợi, đi ra ngoài một hồi tâm tình cũng thông thoáng hơn.”
Cảnh Minh Đế lại từ trong giọng nói thản nhiên của Thái Hậu nghe ra vài phần không vui.
“Mẫu hậu có phải mệt rồi không?”
“Cũng không cảm thấy mệt, chỉ là trên đường đi dâng hương gặp người chết……”
Cảnh Minh Đế vừa nghe suýt nữa nhảy dựng lên.
Gặp người chết.
Người chết……
Ông hiện tại đối với hai chữ “Người chết” đã có bóng ma thật sâu, vốn tưởng rằng Thái Hậu sẽ không bị ảnh hưởng, trăm triệu không nghĩ tới mà ——
“Mẫu hậu thế mà cũng gặp được chuyện như vậy?” Cảnh Minh Đế giọng mang quan tâm.
Thanh âm Thái Hậu lạnh lùng: “Còn không phải nhờ phúc của đứa con dâu tốt Hoàng Thượng khâm điểm kia!”
Cảnh Minh Đế nghi hoặc chớp chớp mắt.
Nói thật, hôn nhân của mỗi hoàng tử có thể định ra đều do ông gật đầu, Thái Hậu nói chính là đứa nào?
Thái Hậu không có thừa nước đục thả câu: “Yến Vương phi.”
Cảnh Minh Đế ngẩn người.
Thái Hậu nhìn Vinh Dương trưởng công chúa một cái.
Vinh Dương trưởng công chúa liền kể lại: “ Trên đường muội với mẫu hậu đi đến chùa Đại Phúc phía trước bị chặn lại, rất nhiều người vây quanh ở nơi đó xem náo nhiệt, vì thế liền sai nội thị đi nghe ngóng. Không nghĩ tới là một kẻ ác ôn dây dưa một vị tiểu nương tử, tiểu nương tử kia là một người cương liệt, thấy không có cách nào thoát thân thế là đâm đầu vào tường tự sát ……”
Cảnh Minh Đế nghe mà mí mắt giật mạnh: “Cái này thì có liên quan gì đến tức phụ của lão Thất?”
Giọng của Vinh Dương trưởng công chúa khẽ cất cao: “ Ác ôn kia nói mình là biểu thúc của Yến Vương phi.”
Cảnh Minh Đế cười cười: “Loại người kéo quan hệ lung tung này không ít đi?”
“Sau đó người của Binh Mã Tư Ngũ thành tới, gã ta chẳng những không đổi giọng, còn muốn kéo quan sai đi Yến Vương phủ tìm vợ chồng Yến Vương làm chủ cho gã ta, còn nói muội muội ruột của gã đang ở trong Yến Vương phủ. Hoàng huynh, thần muội nhìn cũng không giống dáng vẻ kéo quan hệ lung tung đâu.”
Lúc này Thái Hậu mở miệng: “Ai gia lúc ấy sai người trước mang người nọ đi, sau lại tra ra thân phận chân chính của người nọ, xác thật là biểu thúc của Yến Vương phi.”
Thái Hậu không phải người xúc động, có thể ở trước mặt Cảnh Minh Đế phát tác Khương Tự, tự nhiên là có chứng cứ rõ ràng, bằng không kéo đến trước mặt hoàng thượng cuối cùng phát hiện người nọ hồ ngôn loạn ngữ, chẳng phải là mất mặt.
“Thực sự có việc này?” Cảnh Minh Đế lập tức gọi Hàn Nhiên tới hỏi chuyện.
Từ chỗ Hàn Nhiên nhận được đáp án khẳng định, Cảnh Minh Đế nghĩ nghĩ, nói: “Truyền Yến Vương tiến cung.”
Vinh Dương trưởng công chúa nhắc nhở nói: “Hoàng huynh không gọi Yến Vương phi tới hỏi một chút sao?”
Cảnh Minh Đế khẽ nhíu mày.
Tức phụ lão Thất đang mang thai, cho dù có trách cứ cũng nên trách lên đầu hỗn trướng lão Thất, thật không tiện trách cứ con dâu rồi ảnh hưởng đến hài tử……
Thái Hậu nhàn nhạt nói: “Gọi tiểu phu thê bọn họ cùng nhau tiến cung rồi hỏi một chút cũng tốt. Ai gia biết Hoàng Thượng bận tâm Yến Vương phi có thai, nhưng có một số việc có thể nhẹ nhàng bỏ qua, có một số việc lại không thể phóng túng. Hôm nay một biểu thúc của Yến Vương phi trước mặt mọi người bức tử nữ tử nhà lành, ấn tượng của các bá tánh đối với vợ chồng Yến Vương đã giảm mạnh, nghị luận ầm ỹ. Ngày khác nếu lại mọc ra một biểu cữu, biểu cô linh tinh làm ra chuyện càng hoang đường hơn, chỉ sợ Hoàng Thượng muốn giữ gìn Yến Vương phi cũng không thể nữa ……”
Hoàng Thượng nghe thấy có lý, sửa lời nói: “Truyền vợ chồng Yến Vương cùng tiến cung.”
Nội thị rất nhanh đến Yến Vương phủ truyền khẩu dụ.
Mới đầu Úc Cẩn tưởng rằng gọi hắn tiến cung dò hỏi việc tiến triển tra án, đến khi nghe thấy cũng gọi Khương Tự cùng nhau tiến cung, mơ hồ cảm thấy không thích hợp.
Hai người liếc nhau.
Trong mắt Khương Tự cũng hiện lên nghi hoặc.
Nàng tuy rằng gả cho hoàng tử, nhưng nói chân chính thì, cơ hội đối mặt với Hoàng Thượng khá là ít.
Sự tình hôm nay có vẻ cổ quái.
Có điều binh đến tướng chặn, nước lên nâng nền, cứ mãi lo lắng cũng vô dụng, tiến cung rồi sẽ biết là chuyện gì thôi.
Hai người sửa sang xong, Úc Cẩn bồi Khương Tự cùng nhau ngồi vào xe ngựa.
“Không biết vì sao phụ hoàng gọi ta cùng đi, phỏng chừng không phải chuyện tốt.”
Úc Cẩn nghe Khương Tự nói như vậy, an ủi vỗ vỗ tay nàng: “Phụ hoàng để cho ta tra người trốn ở trong cung, chúng ta đem manh mối hôm nay tra được tung ra, ông ấy liền không rảnh lo chuyện khác.”
“ Việc hôm nay có thể có liên quan đến Thái Hậu không?” Khương Tự suy đoán, “Thái Hậu xuất cung dâng hương xem như chuyện hiếm có, cùng ngày phụ hoàng gọi chúng ta cùng nhau tiến cung cũng có vẻ không tầm thường. Trên đời này trùng hợp tuy tồn tại, nhưng phần lớn sự tình đến cùng lúc kỳ thật đều có liên hệ……”
“Đừng nghĩ nhiều như vậy, tiến cung rồi sẽ biết.”
Hai người tiến vào hoàng thành, được nội thị dẫn thẳng đến Từ Ninh Cung.
Úc Cẩn hơi hơi nhướng mày.
Xem ra A Tự đoán không sai, hôm nay tiến cung thật đúng là có quan hệ với Thái Hậu.
Khương Tự chớp chớp mắt với Úc Cẩn.
Người bên cạnh Thái Hậu đi đến tiểu điếm tổ tôn Ô Miêu mở, bọn họ suy đoán nữ nhân kia hẳn chính là A Đóa trên danh sách, cũng chính là Đóa ma ma của Từ Ninh Cung hiện giờ.
Nhưng suy đoán chung quy là suy đoán, người này đến tột cùng có phải Đóa ma ma hay không, Đóa ma ma trông như thế nào, những điều này chỉ có tận mắt xác nhận, mới có thể bàn lại cái khác.
Cảnh Minh Đế gọi bọn họ vào Từ Ninh Cung, ngược lại cho hai người cơ hội khó được, đỡ cho bọn họ còn phải kiếm cớ tiến cung thỉnh an Thái hậu.
Đây là lần đầu tiên hai người vào Từ Ninh Cung, với Khương Tự mà nói cũng không phải lần đầu tiên, có điều đó đã là chuyện kiếp trước.
Đi vào bên trong, nội thị ra hiệu hai người dừng lại, đi vào bẩm báo.
“Hoàng Thượng, Yến Vương cùng Yến Vương phi tới rồi.”
“Truyền.”
Âm thanh truyền xướng nhất thời vang lên.
Úc Cẩn mang theo Khương Tự đi vào, liếc mắt một cái liền trông thấy Vinh Dương trưởng công chúa bầu bạn bên người Thái Hậu.
Mà trong quá trình Khương Tự đi vào bên trong, lực chú ý lại dừng ở trên người một nữ nhân trung niên.
Nữ nhân kia đứng ở một góc không đáng chú ý trong phòng Thái Hậu, bộ dáng bình bình thường thường, nhưng với Khương Tự mà nói lại là khác biệt rất lớn.
Đối với Khương Tự từng đi theo đại trưởng lão Ô Miêu tu tập dị thuật cũng được đại trưởng lão khen ngợi thiên phú tuyệt luân mà nói, với người có tu tập dị thuật nàng có một loại cảm ứng vi diệu.
Vị ma ma này, hẳn chính là Đóa ma ma đã gặp mặt tổ tôn Ô Miêu, cũng chính là đại trưởng lão đời thứ hai của Ô Miêu A Đóa.
Đóa ma ma nhìn Khương Tự đi vào, trong mắt hiện lên kinh ngạc.
Chút kinh ngạc này nhanh chóng bị bà ta che giấu đi, nhưng dư quang khóe mắt vẫn luôn để ý đến nàng, Khương Tự vẫn bắt được.
Khương Tự cong môi, khẽ cười lên.
Đối phương nhất định là đang kinh ngạc nàng và Thánh Nữ A Tang vì sao giống nhau như thế.
Nàng hiếm khi nhìn thấy người của Từ Ninh Cung, người của Từ Ninh Cung cũng không có cơ hội nào nhìn thấy nàng, đây là lần đầu tiên Đóa ma ma và nàng gặp mặt.
Suy nghĩ một chút cũng khá thú vị, vừa mới cùng tổ tôn Ô Miêu gặp mặt, từ chỗ bà lão biết Thánh Nữ A Tang đã tới kinh thành, sau đó liền phát hiện Thánh Nữ thành Yến Vương phi.
Giờ phút này trong lòng Đóa ma ma hẳn là đã nhấc lên sóng to gió lớn đi