- Trang chủ
- Tiểu Hồ Ly PK Đại Ca Sói Xám
- Chương 67: Không phải Đại Thần… ghen đấy chứ?
Tác giả: Lam Yên Hểu Nguyệt
Dù bị
người ta gọi là “biến thái” cảm giác rất khó chịu, nhưng Tề Hạo vẫn rất bình
tĩnh, anh bị đả kích quen rồi. Cô gái này có bao giờ không đả kích anh đâu?
Nhưng
đây là lần đầu tiên anh được người ta gọi là “ông xã”, Tề Hạo cảm thấy, cách
gọi này... rốt cuộc không ngại ngùng như anh vẫn tưởng, phải nói... rất thoải
mái nữa là đằng khác!
Đã như
thế, vậy thì...
Sau một
lúc im lặng, Phong Diệp Vô Nhai đáp:
“Bà
xã, em yên tâm. Trừ anh ra, kẻ nào dám bắt nạt em, anh sẽ giết kẻ đó!”
>_
Bà
xã...
Đại
Thần đúng là rất biết nghe lời!
Tiểu
Đậu Tử thấy Đại Thần lên mạng, nịnh nọt chạy tới. Cô nàng sợ thiên hạ chưa đủ
loạn nên gửi tin nhắn thẳng lên kênh Thế Giới:
“Đại
Thần, cuối cùng anh cũng lên mạng! Bọn em đã mắng Tế Nguyệt Thanh Thanh một
trận rồi. Cả tối nay cô ấy trốn trong nhà tự kiểm điểm, bọn em có thể làm
chứng. Ngoài ra cô ấy không làm gì khác cả!”
Tế
Nguyệt Thanh Thanh mặt mày tối như đêm ba mươi, cô đâu có “tự kiểm điểm” chứ,
cô chỉ là sợ bị người ta giết thôi!
Phong
Diệp Vô Nhai (nhìn qua phòng tân hôn đã được sắp xếp lại hoàn toàn): “Sau
này không được phép mắng bà xã của anh!”
Tiểu
Đậu Tử: “@@ Oa, Đại Thần tốt thật đấy,
lại rất thương bà xã nữa!”
Tế
Nguyệt Thanh Thanh: “0!@$&^$&*%&*^*...”
Cô còn
nói được gì đây?
Nhìn
thế giới chuẩn bị nổi sóng, Tế Nguyệt Thanh Thanh chỉ muốn ngẩng mặt lên trời
hét lớn.
Trả lại
sự trong sạch cho tôi đi!
(Ta Là
Một Con Rồng nói leo: “Từ ngày cậu đi theo Đại Thần,
“sự trong sạch” của cậu đã mất lâu rồi...”)
Tiểu
Đậu Tử nhanh chóng bỏ mình, hy sinh dưới lưỡi đao của Tế Nguyệt Thanh Thanh.
Măng
Mọc Sau Mưa và Bánh Trôi Tròn Tròn rất muốn đòi lại công bằng cho Tiểu Đậu Tử,
nhưng thấy Phong Diệp Vô Nhai oai phong lẫm liệt đứng cạnh Tế Nguyệt Thanh
Thanh như “thiên thần hộ mệnh” nên chỉ có thể âm thầm nuốt nước mắt vào trong:
“Tiểu Đậu Tử, cậu đừng quá đau lòng, bọn mình không thể giết sư mẫu trước mặt
sư phụ được!”
Phong
Diệp Vô Nhai rất thản nhiên đỡ lời trước hành động của Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Phu
nhân kích động quá rồi, các vị đừng để ý”.
Măng
Mọc Sau Mưa, Bánh Trôi Tròn Tròn: “@#$%@#......”
Tế
Nguyệt Thanh Thanh thấy mình sắp phát điên!
Măng
Mọc Sau Mưa (rất cẩn thận hỏi): “Đại Thần, anh sẽ giữ lời hứa,
thu nhận bọn em làm đồ đệ chứ?”
Phong
Diệp Vô Nhai: “Đương nhiên rồi!”
Bánh
Trôi Tròn Tròn: “Hay quá, hay quá! O(∩_∩)O...”
Tế
Nguyệt Thanh Thanh: “Giữ lời hứa? Thế là sao? Mấy
người có bí mật gì không muốn cho ai biết à?”
Măng
Mọc Sau Mưa: “Mau lên, bái sư đi thôi!”
Tiểu
Đậu Tử, Bánh Trôi Tròn Tròn: “Bái kiến sư phụ~~~~”
Tế
Nguyệt Thanh Thanh: “Mấy người rốt cuộc có chuyện gì
lừa mình đúng không?!!!!!”
Bánh
Trôi Tròn Tròn: “Đại Thần, chúng ta đi làm nhiệm
vụ ở đâu trước đây?”
Phong
Diệp Vô Nhai: “Đến Tử Thanh Sơn đi. Phần thưởng
ở đấy đều là trang bị Thần cấp đặc biệt, chắc sẽ thích hợp với các em”.
Tiểu
Đậu Tử: “Được ạ, vậy mình đi thôi”.
Tế
Nguyệt Thanh Thanh: “>"
Bị “lơ”
đẹp rồi, rõ ràng cô đang bị phớt lờ!
Ta Là
Một Con Rồng: “Mình không nhìn thấy gì hết!”
Tế
Nguyệt Thanh Thanh: “@#$%$#%^&...”
***
Nửa
đêm, tâm trạng Tề Hạo tươi sáng như ánh mặt trời giữa buổi ban trưa.
Theo
thỏa thuận từ trước, Phong Diệp Vô Nhai sẽ dẫn ba người Măng Mọc Sau Mưa đi
hoàn thành nhiệm vụ sư đồ.
Tế
Nguyệt Thanh Thanh buồn chán, cộng thêm ức chế nên thu nhận một tân thủ tên
Nhất Lộ Lê Hoa Bạch chủ động đến xin làm đồ đệ. Hai người theo sát phía sau
nhóm Phong Diệp Vô Nhai, cứ đợi bọn họ đánh xong quái thì chạy lên cướp trang
bị, lấy việc công trả thù riêng.
Măng
Mọc Sau Mưa vừa điên cuồng kiếm điểm kinh nghiệm, vừa chạy tới tìm Tế Nguyệt
Thanh Thanh, cô nàng sợ hãi nói: “Mấy tin đăng
trên diễn đàn không thấy đâu nữa rồi!”
Tế
Nguyệt Thanh Thanh chạy lên diễn đàn xem, quả nhiên, toàn bộ bài viết nhiếc móc
cô đã hoàn toàn được xóa sạch.
Tế
Nguyệt Thanh Thanh nghĩ ngợi hồi lâu rồi đưa lời ướm hỏi Phong Diệp Vô Nhai: “Mấy
bài viết trên diễn đàn là anh hack phải không?”
Phong
Diệp Vô Nhai thẳng thắn trả lời: “Ừ”.
Tế
Nguyệt Thanh Thanh ngân ngấn nước mắt. Đại Thần đúng là người tốt!
Lúc
hoàn thành nhiệm vụ sư đồ, Phong Diệp Vô Nhai đột nhiên vung kiếm, lập tức giết
chết Nhất Lộ Lê Hoa Bạch.
Tế
Nguyệt Thanh Thanh: “Sao anh lại giết cậu
ta! Cậu ta là đồ đệ của em mà!”
Phong
Diệp Vô Nhai: “Nhìn không thuận mắt”.
Măng
Mọc Sau Mưa lặng lẽ nói với Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Có
phải vì tên cậu ta có một chữ Bạch không?”
Tế
Nguyệt Thanh Thanh không biết nên nói gì. Có một chữ Bạch nên phải chết sao?
Đột
nhiên, Tế Nguyệt Thanh Thanh lại nghĩ, nếu Đại Thần biết Tùng Phong Hàn chính
là Lộ Tùng Kim Dạ Bạch, có lẽ sau này Tùng Phong Hàn không cần phải lên mạng
nữa. Nhưng Đại Thần với anh ta không thù không oán, sao lại đuổi giết anh ta
vậy nhỉ?... Không phải Đại Thần... ghen đấy chứ?
Nghĩ
vậy, Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức đuổi đồ đệ ra khỏi sư môn.
Đồ đệ
à, sư phụ cũng vì muốn tốt cho con thôi!
Nhiệm
vụ sư đồ hoàn thành, ba người Măng Mọc Sau Mưa rất biết điều tự động biến mất,
nhường không gian lại cho đôi vợ chồng mới cưới.