- Trang chủ
- Ông Xã Là Phúc Hắc Đại Nhân
- Chương 35: Thì ra là con lừa ngốc
Tác giả: Khuyển Thần Khuyển Khuyển
Cung cấp vài
đoạn nhỏ:
Mark và Khang
Duật đứng đối mặt nhau, một người là mũi sắp đụng trần nhà, một người là vẻ mặt
âm nghiêm khỏi cần nói không thích lại còn có khó chịu cỡ nào.
“Duke, hôm nay
tới để chúc mừng cho tôi đúng không, sau khi tổng tài công bố phó cơ trưởng là
ai rồi, anh trăm ngàn đừng khổ sở, thua dưới tay người tốt nghiệp Havard, là
điều đương nhiên thôi!”
Nhìn coi coi đây
là loại người gì a, làm như không tốt nghiệp Havard thì nên đi chết luôn cho
rồi vậy, hơn nữa danh sách còn chưa có công bố, làm sao anh ta biết được là
mình.
Tôi nhịn không
được, tính xông lên chửi ầm lên, Cách Cách lại kéo quần Khang Duật “Ba, cái gì
là Havard?”
Khang Duật ôm
lấy con gái, không thèm quan tâm lời nói của Mark.
“Là một trường
hoc!”
Cách Cách tò mò
hỏi “Trường học gì vậy, chú kia nhìn rất kiêu ngạo nha, rất kiêu ngạo!”
Mark nghe xong,
mũi hếch lên tới mức sắp chọc thủng trần nhà.
Khang Duật nhìn
anh ta một cái, khóe miệng quéo qua một cái, cười âm hiểm một chút rồi đột nhiên
nói “Học viện phật giáo Cáp Nhĩ Tân, viết tắt là Cáp Phật(50)!!”
Mọi người rớt mồ
hôi…
Có người xém nữa
té ngã, lật đật đỡ tường, chống bàn.
Mark nghe xong mặt xanh mét, tay đều run run.
Cách Cách đột nhiên kinh hộ một tiếng, làm cho lực chú
ý của mọi người đều tập trung trên người nó, nó quay đầu cả kinh kêu lên với
Mark “Chú ơi, thì ra chú là con lừa ngốc!!”
Hòa thượng = con lừa ngốc, đây là tin tức mà gần đây
Cách Cách nghe được từ phim cổ trang.
Không cần đỡ tường, cũng không cần chống bàn, cơ bản
mọi người nghe xong đều ngã.
Cách Cách quay đầu nhìn về phía Khang Duật, khó hiểu
hỏi “Ba, con lừa ngốc cũng lái máy bay được hả?”
Khang Duật vuốt đầu Cách Cách “Cục cưng, nghề nghiệp
không phân biệt sang hèn, tương tự vậy, người đi làm cũng không phân biệt…sang
hèn!!”
Thật ác độc, mấy câu này một câu hai nghĩa, nâng lên
chính mình, cũng ám chỉ Mark hèn hạ cỡ nào.
Cách Cách gật đầu y như hiểu rất rõ, lúc nhìn về Mark
thì vẻ mặt vô cùng thương hại “Cách Cách hiểu được, chú yên tâm, Cách Cách sẽ
không khinh thường chú đâu…”
Mọi người ở đây nghe được câu này xong đều liều mạng
nín cười.
Tôi nhìn Cách Cách, cảm thấy nó tựa hồ còn giấu chiêu
gì đó.
Cách Cách quay đầu nói với Khang Duật “Nhưng mà, Cách
Cách không muốn sau này làm phi công giống ba nữa!”
“Vì sao?”
“Con lừa ngốc còn làm được phi công, cái này chứng tỏ
lái máy bay rất đơn giản, ba để nuôi gia đình không còn cách nào khác, Cách
Cách lại thông minh như vậy, lại giống ba, phải đi bắn súng!!” nó nói xong, còn
dùng tay làm động tác bắn “bùm” lên trời.
Dứt lời, mọi người ở đó đều nhịn không được, điên
cuồng cười ra tiếng, có vài người còn trực tiếp nằm trên trên bàn đập bàn cười.
Tôi cũng vậy.
Nhìn nhìn lại Mark đều bị chọc tức tới mức sắp xỉu,
lại không thể so đo với con nít, vung mạnh tay lên, xoay người tức giận bỏ đi.
Tôi chạy qua, ôm Khang Duật và Cách Cách.
Tôi đã nói rồi, ai có thể địch lại hai cha con này.
Cái này đúng là phúc hắc đại thần và phúc hắc tiểu
thần, song kiếm hợp bích thiên hạ vô địch!!