- Trang chủ
- [Ngôn Tình] Người Thừa Kế
- Chương 153: Biệt thự này không phải là của cậu ta
Tác giả: Cơ Công Tử
Hai ngày sau, vết thương ở chân của Tôn Văn rất nhanh lành lại, cô ta cẩn thận bỏ đôi dép lê màu hồng phấn đó vào trong chiếc hộp, để ở trên kệ đầu giường.
Hôm đó, Tôn Văn chuẩn bị đi làm ngày đầu tiên, vừa trang điểm xong, Tống Vũ Tư gọi video call cho Tô Văn.
“Hửm, dì nhỏ, dì đây là lại chuẩn bị đi đâu ứng tuyển thế?” Tống Vũ Tư cười hi hi hỏi Tôn Văn, cô biết, khoảng thời gian này dì nhỏ đều đang cố gắng tìm việc.
“Ờm, dì đã tìm được việc rồi, chính là làm giám đốc ở cao ốc Lăng Võ, lương tạm thời 60 triệu, sau này sẽ còn tăng...” Tôn Văn cũng không giấu Tống Vũ Tư, cô ta muốn mượn miệng của Tống Vũ Tư để mẹ cô biết, như thế bà ta sẽ không tiếp tục giới thiệu đối tượng cho mình nữa.
“Vãi, dì nhỏ dì cũng quá giỏi rồi, một tháng lương 60 triệu, sắp bằng ba cháu mở công ty rồi, dì sao làm được thế?” Tống Vũ Tư vui mừng cho dì nhỏ, lại vô cùng kinh ngạc.
“Là Tần Hằng, trên thực tế ông chủ của cao ốc Lăng Võ chính là Tần Hằng, là cậu ta tuyển dụng dì làm giám đốc.” Tôn Văn nói xong, Tống Vũ Tư ở trước màn hình điện thoại cứng đờ, mấy ngày nay cô luôn cố thử khiến mình quên đi tất cả mọi thứ liên quan tới Tần Hằng.
“Tần Hằng...” Tống Vũ Tư lẩm bẩm một câu, ngay cả cao ốc Lăng Võ đều là của anh, hey, bản thân trước đây còn cười người ta là quỷ nghèo, trong lòng Tống Vũ Tư rầu rĩ: “Tần Hằng đối với dì tốt như vậy, anh ta là thích dì rồi sao?”
“Cậu ta sao có thể thích dì chứ?” Trong ánh mắt của Tôn Văn vụt qua một tia thất vọng, cô ta rất hy vọng là giống như những gì Tống Vũ Tư nói, nhưng Tôn Văn hiểu rõ, Tần Hằng đối với cô ta căn bản không có bất kỳ ý tứ gì: “Cậu ta có cô gái mình thích rồi.”
“Dì sao lại biết?” Ánh mắt của Tống Vũ Tư nhiều thêm một phần thần thái.
“Tần Hằng chính miệng nói với dì, cậu ta nói cậu ta không có bạn gái, nhưng có một cô gái cậu ta rất rất yêu.”
Không có bạn gái? Tống Vũ Tư nghi hoặc rồi, trước đây từng nghe Châu Ý nói, Tần Hằng là có một cô bạn gái tên ‘Chung Khiết’, anh sao lại nói mình không có bạn gái, lẽ nào bọn họ đã chia tay rồi, hay là Tần Hằng chỉ là chơi đùa với người đó mà thôi?
“Anh ta rốt cuộc nói như nào?” Tống Vũ Tư hơi khẩn trương.
“Cậu ta nói cô gái mà cậu ta thích đó rất xinh đẹp cũng rất lương thiện, giữa bọn họ từng xảy ra rất nhiều hiểu lầm, cậu ta vốn tưởng mình có năng lực bảo vệ cô ấy, nhưng cậu ta bây giờ phát hiện, cậu ta đối với cô ấy không phải là bảo vệ mà là tổn thương...”
“Rất xinh đẹp cũng rất lương thiện... hiểu lầm... không phải là bảo vệ mà là tổn thương... cô ấy bây giờ nhất định rất hận anh ta...” Tống Vũ Tư ở trong miệng thấp giọng lặp lại lời của dì nhỏ, đầu óc của cô cũng đang nhanh chóng xoay chuyển.
“Cậu ta còn nói cô gái này chính là học ở trường các em!”
“Trường của chúng cháu...” Tống Vũ Tư bắt đầu ở trong đầu nhớ lại nữ sinh ở bên cạnh Tần Hằng, nhưng cô nghĩ không ra là ai.
Cô bình thường trước giờ đều không có nghiêm túc quan tâm Tần Hằng, sao có thể nghĩ ra được chứ?
Khi Tống Vũ Tư đang vắt kiệt đầu óc đi suy nghĩ, Tôn Văn đột nhiên hỏi.
“Vũ Tư, cô gái này là cháu sao?”
“Á...” Trái tim của Tống Vũ Tư rung lên, là mình! Sao có thể chứ: “Dì nhỏ, dì đang nói linh tinh gì đó, sao sẽ là cháu được.”
“Thật sao? Cháu từ từ nghĩ lại xem!” Tôn Văn lại hỏi một câu, hai ngày nay, Tôn Văn nằm ở trên giường, cũng sẽ nghĩ cô gái mà Tần Hằng thích rốt cuộc trông như nào, nghĩ tới nghĩ lui cô ta không khỏi nghĩ tới Tống Vũ Tư, dù sao hôm đó ở trong biệt thự, cô ta là biết giữa Tống Vũ Tư và Tần Hằng là có một vướng mắc không rõ, hơn nữa nhớ lại biểu hiện của hai người ngày hôm đó, Tôn Văn càng lúc càng cảm thấy, cô gái trong lời Tần Hằng nói chính là Tống Vũ Tư.
Tống Vũ Tư ở trong đầu nhớ lại từng cảnh cô và Tần Hằng ở bên nhau, so sánh với lời của Tần Hằng mà dì nhỏ kể trước đó.
Rất xinh đẹp rất lương thiện, xinh đẹp cô chắc chắn là phù hợp, nhưng lương thiện...
Tống Vũ Tư do dự ở trong lòng, phải nói với học kỳ trước cô còn tình nguyện đi dạy ở làng bản nghèo khó ở miền núi, cũng từng đến khu động đất làm tình nguyện viên, còn ở làm công ích xã hội, Tống Vũ Tư tự cho rằng mình là người rất lương thiện, nhưng ở trước mặt Tần Hằng, Tống Vũ Tư thì chưa từng lương thiện với anh.
Giả dụ Tần Hằng thật sự thích mình, khả năng những chuyện này của mình anh ấy chắc đều nghe ngóng được, biết cũng không chừng.
Hiểu lầm, giữa bọn họ là xảy ra rất nhiều hiểu lầm, lối suy nghĩ này là rất phù hợp.
Anh đối với cô gái không phải là bảo vệ mà là tổn thương, cô gái nhất định rất hận anh rồi.
Tống Vũ Tư nghĩ, mình mỗi lần gặp nguy hiểm, đều là Tần Hằng ra tay giải quyết, mà hôm đó ở trong biệt thự, cô khóc rất thương tâm, ‘sự tổn thương’ anh nói là chỉ cái này sao?
Anh ấy nghĩ hôm đó mình khóc thành như thế, nhất định sẽ rất hận anh ấy, nhưng mình căn bản không có hận anh ấy, cái mình hận chỉ là bản thân của mình mà thôi.
Người Tần Hằng thích thật sự là mình sao?
Tất cả thông tin đều khớp rồi, trái tim của Tống Vũ Tư cũng nghi hoặc rồi, hoặc nói là có mong chờ rồi.
“Vũ Tư, dì hỏi cháu một vấn đề, cháu thành thật trả lời dì.” Tôn Văn lại hỏi: “Lần đó trước khi đến biệt thự, cháu đối với Tần Hằng là cảm giác gì?”
Tống Vũ Tư lắc đầu, nói không ra được, Tôn Văn lại truy hỏi một câu, Tống Vũ Tư cảm thấy đầu óc đều sắp nổ rồi.
“Không biết ạ, trước đó cháu cảm thấy cháu ghét anh ta, thậm chí có khi cháu cảm thấy mình rất hận anh ta, nhưng có lần ở quán bar nhìn thấy anh ta, trái tim của cháu sẽ không tự chủ mà rung động, đó là thích sao? Cháu không biết, cháu thật sự không biết...” Tống Vũ Tư hai tay ôm đầu nói.
“Dì nghĩ chính là cháu rồi.” Tôn Vũ bỗng nói.
“Dì nhỏ, dì nói cái gì?”
“Dì từng hỏi Tần Hằng, cô gái mà cậu ta thích đối với cậu ta có tình cảm gì, đáp án của cậu ta giống với cháu, không biết là thích, không thích, hay là hận!” Tôn Văn khi nói lời này, trong lòng có hơi đau.
“Vũ Tư, nếu cậu Tần thích cháu, dì hy vọng cháu có thể nắm chặt cậu ta, trân trọng cậu ta, không phải là vì tiền của cậu ta, mà người đàn ông này thật sự là một người đàn ông đáng để yêu, được rồi, dì phải đi làm rồi, cúp đây!” Nói xong, Tôn Văn cúp máy.
Tống Vũ Tư sững ra, người Tần Hằng thích thật sự là cô sao?
Lẽ nào anh ấy che giấu thân phận tỷ phú của mình, là sợ mình biết rồi sẽ tự ti, cho nên anh ấy mới giả thành một thân phận nghèo hèn để tiếp cận mình sao?
Trước đây mình nói lời ác ý với anh ấy như vậy, lấy thực lực của anh ấy, có 100 cách chỉnh mình, nhưng tại sao anh ấy không chỉ không ra tay với mình, ngược lại cứu mình hết lần này đến lần khác.”
Hai ngày nay Tống Vũ Tư cũng nghĩ không hiểu vấn đề này, nhưng bây giờ, mọi chuyện đều có một lời giải thích hợp lý rồi.
Bởi vì Tần Hằng thích mình, cho nên tất cả hành vi anh ấy đối với mình đều rất bao dung, tất cả hành vi khác thường của anh ấy đều là xuất phát từ tình yêu sâu sắc với mình.
Trong lòng Tống Vũ Tư không có nghi vấn gì nữa, cô để chắc chắn Tần Hằng là thích cô.
Tâm trạng của Tống Vũ Tư bỗng trở nên tốt lên, cô bây giờ có một người theo đuổi là phú hào trăm tỷ, hơn nữa tình yêu đối với cô lại sâu như vậy, trước đây cô không biết trân trọng, nhưng từ bây giờ, cô sẽ đem phần tình cảm này nâng niu ở trong tay.
Mà Tần Hằng lúc này còn đang ở trong đại học Kim Lăng, trường đã nghỉ lễ rồi, nhưng vẫn có thể vào trong, Tần Hằng mỗi ngày vẫn đi tản bộ ở bên hồ Nhuận Khê, trong trường còn có một lượng ít sinh viên ở lại, có khi bọn họ cũng sẽ đến bên hồ ngồi chơi, điều này khiến Tần Hằng cảm thấy không cô đơn như vậy.
Lúc này, điện thoại của Tần Hằng đổ chuông, là số điện thoại bàn, Tần Hằng nhíu mày, nghe máy.
“Xin chào cậu Tần, tôi là người của công ty quản lý tiểu khu, là như này, bây giờ có một đoàn quay phim, muốn mượn căn biệt thự trên đảo nhân tạo của cậu làm bối cảnh để quay một video, bọn họ bằng lòng trả phí sử dụng là 300 triệu, hơn nữa trong biệt thự có bất cứ tổn thất gì, bọn họ sẽ bồi thường ngang giá, muốn trưng cầu ý kiến của cậu.” Người nói chuyện là một nhân viên công tác của công ty quản lý tiểu khu.
Cô ta vừa nói xong, ống nghe hình như bị người khác giật đi.
“Xin chào cậu Tần, là hot streamer bên Răng Hổ yêu cầu quay một đoạn video, hình như bọn họ muốn tổ chức một buổi chúc mừng cho hot streamer, mấy streamer nhỏ của Kim Lăng chúng ta cũng quay, muốn mượn biệt thự của cậu quay CRV, mong cậu nhất định đồng ý với chúng tôi, chúng tôi bảo đảm sẽ không gây ra mất mát gì cho cậu...” Một người đàn ông lại lải nhải một tràng.
“Có thể, tiền thì không cần, đừng làm hỏng đồ đạc là được, tôi lát nữa đưa chìa khóa cho các anh.” Tần Hằng rất thoải mái đồng ý, căn biệt thự 750 tỷ cũng là lúc đó hứng lên thì mua, anh cũng không nghĩ sẽ dùng, để bọn họ quay video cũng khá hay.
“Quá cảm ơn rồi, cậu Tần, quá cảm ơn rồi...” Trong điện thoại, người đàn ông đó cảm ơn rối rít.
Tần Hằng ngồi ở bên hồ một lúc, liền đi về phía Thúy Đảo Hoa Đình. Vừa hỏi lễ tân của khu quản lý, nói đám người đó đã ở bên ngoài biệt thự khởi quay rồi.
Tần Hằng liền thong thả đi về phía biệt thự của mình, đưa chìa khóa cho bọn họ.
Khi sắp tới đảo nhân tạo, Tần Hằng vừa nhìn, trước biệt thự quả nhiên đỗ một chiếc xe của đoàn phim, mấy nhân viên công tác đang lắp đặt máy quay, còn có mấy cô gái trẻ ngồi ở một bên, trong tay cầm chiếc gương nhỏ dặm lại phấn.
Tần Hằng đang đi lên đảo nhân tạo nhỏ, nhìn thấy một trong hồ nhân tạo có một ông lão, ông ta mặc chiếc áo phao màu vàng, đang dùng một túi lưới hớt thứ bẩn trên mặt hồ nước, thấy ông ta giăng mà đầu toát mồ hôi hột, cánh tay cũng có hơi run, Tần Hằng vừa thấy diện tích mặt nước chưa hớt cũng không có bao nhiêu, lại nghĩ cái hồ nhân tạo này 70% là thuộc phần của biệt thự của anh, ông lão này thật ra là làm việc cho anh, trong lòng cũng thấy xót xa.
Bản thân thân thể khỏe mạnh, tại sao không đi trải nghiệm chuyện thú vị như chèo thuyền chứ?
Tần Hằng liền gọi ông lão đang chèo thuyền tới, bảo ông ta trở về nhà trước, việc còn lại anh đến làm là được, nếu có người hỏi ông ta, cứ nói chủ nhân của biệt thự trên hồ nhân tạo này cho ông ta rời đi, thách ai cũng không dám làm khó ông ta, ông lão lúc này mới yên tâm rời khỏi.
Tần Hằng mặc áo phao vào, ngồi trên chiếc thuyền nhỏ, vừa chèo thuyền, vừa dùng túi lưới hớt thứ bẩn trên mặt hồ.
“Mau nhìn, các cô mau nhìn người hớt rác đó kìa.” Lúc này, một streamer nhỏ trên đảo nhân tạo nhìn thấy Tần Hằng thì nói với người khác, cô ta phấn khích giống như Columbus phát hiện đại lục mới.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bị Bắt Trở Thành Nữ Vai Ác Tiểu Kiều Thê
2. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?
3. Nam Chủ, Anh Ta Công Đức Vô Lượng
4. Hoa Hồng Đỏ Và Súng
=====================================
“Nhìn cậu ta cũng chỉ 20 tuổi, sao lại làm công việc hớt rác này chứ?”
“Ài, vừa nhìn thằng nhóc này chính là không có đầu óc rồi, cô nhìn cậu ta có tay có chân, chỉ cần ra ngoài đi tìm việc, không đến nỗi không có ai cần cậu ta, dù là người bưng bê cũng hơn khối công việc hớt rác ở tiểu khu, tôi thấy cậu ta không phải là lười chính là ngốc.”
“Phải nói ấy chọn đàn ông thà chọn kẻ nghèo, cũng không thể chọn kẻ ăn no đợi chết này, tôi thấy cậu ta có lấy được vợ hay không còn rất khó nói, cô gái bình thường nào muốn gả cho phế vật tuổi tác còn trẻ, lại muốn nhặt rác chứ.”
...
Mấy streamer ngồi ở trên chiếc chúi đầu bàn luận về Tần Hằng ở trên hồ, Tần Hằng chỉ mải hớt rác ở trong hồ, không nghe thấy các cô đang nói gì.
Cuối cùng, Tần Hằng hớt ít thứ bẩn cuối cùng lên, anh đem thứ bẩn trên thuyền đều đổ vào trong thùng rác, dùng nón rơm quạt gió đi về phía biệt thự, Tần Hằng như thế thật sự giống là một người làm việc nặng.
“Fuck, chủ nhân này nói chuyện cũng quá không đáng tin rồi, nói một lát đưa tới, đến bây giờ cũng chưa thấy bóng dáng đâu, cố tình trêu đùa tôi à?” Người phụ trách quay phim lần này nhìn đồng hồ, mở miệng oán trách.
Tần Hằng vừa nghe, trong lòng khẽ cười nhạt, đi về phía anh ta.
“Xin lỗi, đến muộn rồi.”
“Aiya, cậu đến rồi...” Người phụ trách nhìn thấy Tần Hằng thì giật mình, trên mặt anh ta nở nụ cười ngượng nghịu, giả bộ vả miệng của mình: “Xin lỗi, tôi vừa rồi không phải là nói cậu, tôi ở chỗ này của cậu chờ đợi rất vui vẻ.”
“Cậu thật sự là chủ nhân của biệt thự sao?” Người phụ trách tự kiểm điểm mình một trận, lại có hơi nghi hoặc hỏi, ông ta nhìn dáng vẻ của Tần Hằng thế nào cũng không giống là người có tiền.
Tần Hằng không nói chuyện, chỉ là từ trong túi rút chìa khóa của biệt thự ra.
“Aiya, thất lễ rồi, xin chào cậu Tần, gặp được cậu thật sự rất vinh hạnh.” Người phụ trách vội cúi người với Tần Hằng.
“Chú Ba, chú thật sự tin lời của cậu ta sao, cậu ta chính là một tên nghèo của trường chúng tôi!” Lúc này, một streamer nhỏ cầm lon coca đi tới, Tần Lăng nghe thấy tiếng thì trong lòng cảm thấy không hay, vừa nhìn, người đi tới vậy mà là Tang An Nhiên của lớp bọn họ.