Tác giả: Tiểu Điềm Bính Chân Điềm
Diệp Xu Xu đoán không sai, ma ma Huệ quý phi phái tới dò hỏi mới vừa trở về, vào lúc ban đêm, Minh Hà các nàng liền trộm thông tin tức tới chỗ Thái Hậu.
Từ Ninh Cung, Thái Hậu nghe xong cung nhân bẩm báo, sắc mặt bà rất khó coi, bọn cung nhân biết sự tình không ổn, cúi đầu không dám nói lời nào.
Thật lâu sau, Thái Hậu mặt âm trầm, mở miệng nói:
- “Chỗ Huệ quý phi phải canh chừng cẩn thận cho ai gia, nếu có cái dị động gì, tùy thời bẩm báo với ai gia.”
- “Vâng.”
- “Còn có Thanh Dương đạo nhân có tìm được không?”
- “……Nô tài vô năng…… Thỉnh Thái Hậu thứ tội……”
- “Một đám phế vật.”
Thái Hậu lạnh lùng nói, cung nữ thái giám chung quanh đều bị dọa quỳ xuống.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
- “Tám phần Thanh Dương đạo nhân còn ở trong tay Diệp Xu Xu, nói với người bên ngoài, kêu bọn họ nghĩ cách đi tra, trong thời hạn 3 ngày cần phải tìm người ra cho ai gia, liền tính người không mang ra, cũng phải nghĩ cách phong bế miệng hắn! Ba ngày sau, nếu là lại tìm không thấy, vậy kêu bọn họ mang đầu tới gặp!”
- “……Dạ, nô tài liền đi thông tri bọn họ……”
Thái giám đi rồi, Thái Hậu ngồi ở ghế dựa, trong hai mắt tối tăm tràn ngập phẫn hận, nguyên bản bà cho rằng lần này có thể một hòn đá ném hai chim, đã giải quyết Thất hoàng tử, lại có thể lột da Hoàng Hậu, nhưng trăm triệu không nghĩ tới nửa đường lại xuất hiện một cái Diệp Xu Xu tiến vào làm rối.
Diệp Xu Xu thế nhưng bắt được Thanh Dương đạo nhân? Đối chuyện này, trong mắt Thái Hậu sát ý hôi hổi, sớm biết có hôm nay, bà không nên giao chuyện giải quyết Diệp Xu Xu cho Huệ quý phi, Huệ quý phi cái ngu xuẩn, dây dưa dây cà đến bây giờ cũng chưa xử lý xong cho bà.
Nghĩ đến Huệ quý phi, Thái Hậu lạnh mặt gọi ma ma đắc lực của mình tới, phủ ở bên tai bà ta nói vài lời. Sau đó bà ta mang theo giao phó của Thái Hậu đi Di Hòa cung.
Di Hòa cung, Huệ quý phi vừa mới tang con, thoạt nhìn cực kỳ tiều tụy, nghe nói Thái Hậu phái người tới đây, bà mạnh mẽ chống đỡ thân mình suy yếu nghênh đón người vào cửa.
Đầu tiên ma ma Thái Hậu phái tới là hảo ngôn hảo ngữ an ủi Huệ quý phi một phen, sau đó bà nói lời thấm thía:
- “Nương nương, hôm nay chuyện đó căn bản chính là giả dối hư ảo, là Hoàng Hậu ý đồ trả đũa hãm hại Thái Hậu! Nương nương ngài chính là thân chất nữ của Thái Hậu, trên người chảy cùng dòng máu với bà, nói đến cùng, ngài cùng Thái Hậu là người một nhà máu mủ tình thâm, cho nên ngài ngàn vạn lần đừng bị những cái ô ngôn uế ngữ đó lừa gạt!”
Một phen tận tình khuyên bảo, mặt Huệ quý phi tái nhợt, nở nụ cười suy yếu với ma ma,
- “Cô mẫu lo lắng nhiều, hôm nay những lời Cửu công chúa nói ta sao có thể sẽ để ở trong lòng? Cô mẫu vĩnh viễn là cô mẫu bổn cung, mà Hoàng Hậu cùng với nhi nữ của Hoàng Hậu, chẳng qua là địch nhân của bổn cung thôi, nếu như bổn cung tin, vậy chẳng phải là ngốc tử?”
Huệ quý phi nói cho hết lời, tựa hồ ma ma Thái Hậu phái tới thực vừa lòng, ôn nhu nói với Huệ quý phi:
- “Nương nương ngài còn trẻ, Thất hoàng tử cùng ngài không có duyên phận mẫu tử, tương lai ngài vẫn sẽ có duyên phận hài tử. Ngài phải bảo trọng thân thể nhiều hơn, chớ nên bi thương quá độ!”
- “Ma ma nói đúng, bổn cung nhớ kỹ.”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Người nói chuyện thái độ thành khẩn, Huệ quý phi đáp lại cũng thực thành khẩn, ma ma cảm thấy chính mình đã thuận lợi làm tốt sự tình Thái Hậu giao đãi, cùng Huệ quý phi hàn huyên vài câu xong liền rời đi, thời điểm đi Huệ quý phi còn khách khách khí khí kêu thái giám đưa bà ra cửa.
Chờ đến người đã rời đi Di Hòa cung xong, nháy mắt mặt Huệ quý phi âm trầm xuống. Trong lòng bà rõ ràng, vừa rồi Thái Hậu phái người lại đây bất quá là vì dò hỏi bà mà thôi.
Thái Hậu không hy vọng nhìn thấy bà hoài nghi chính mình, Thái Hậu hy vọng nhìn thấy chính là bà tiếp tục chẳng hay biết gì, không có con nối dõi, cam tâm tình nguyện làm quân cờ cho Thái Hậu mà thôi.
- “Quân cờ sao? Ha ha ha ha……”
Quỷ dị, Huệ quý phi thế nhưng nở nụ cười, bà cười có chút thấm người, trong mắt toàn là điên cuồng, cái này làm cho Quế ma ma bên cạnh bà sợ tới mức rụt rụt cổ.
- “Nương nương……”
Huệ quý phi cười cười nước mắt liền chảy xuống, bà dùng khăn tay lau khô nước mắt, đi vài bước một lần nữa ngồi trở lại ghế dựa.
Lại lần nữa ngồi xuống xong, trên mặt Huệ quý phi đã không có biểu tình điên khùng như vừa rồi, Quế ma ma có từng gặp qua Huệ quý phi như vậy, bà vội vàng đi tới an ủi,
- “Nương nương, tiểu điện hạ không còn, nhưng tương lai ngài còn sẽ có nhi tử khác, câu cửa miệng nói giữ được rừng xanh sợ gì không củi đốt, ngài nhất định phải bảo trọng thân thể, ngàn vạn không cần bi thương quá độ....”
Mặt Huệ quý phi yên tĩnh, bà không nói một lời, thật lâu sau, bà nhỏ giọng lẩm bẩm tự nói:
- “Đã không còn, không còn có.”
Bà không còn có cơ hội mang thai hài tử, nếu hết thảy này thật sự đều là Thái Hậu làm chủ phía sau màn, như vậy nhất định Thái Hậu sẽ không lại cho bà có cơ hội mang thai.
Thái Hậu…… Huệ quý phi nắm chặt tay vịn, trong mắt phát ra hận ý nồng đậm, móng tay thật dài ở trên tay vịn ghế gỗ ấn xuống dấu ấn thật sâu.
*** *** *** *** ***
Bởi vì Cửu công chúa náo loạn ra như vậy, Khang Nguyên Đế coi đây là lấy cớ nói phải tra rõ chuyện Thất hoàng tử nhiễm bệnh đậu mùa, cho nên mạnh mẽ áp xuống đông đảo quan viên yêu cầu trừng phạt Hoàng Hậu.
Cửu công chúa biết nương nàng tạm thời không có việc gì, nàng trộm đến Tê Ngô Cung nói sự tình từ đầu đến cuối cho Hoàng Hậu biết, Hoàng Hậu nghe xong cảm thán nói:
- “Cái Diệp Xu Xu này ngược lại thật là có chút thông minh như hoàng huynh con.”
Thế nhưng có thể tìm hiểu nguồn gốc mà điều tra ra nhiều chuyện như vậy, người nhi tử bà coi trọng quả nhiên đầu óc chính là rất tốt.
Nhắc tới Thái Tử, Cửu công chúa biểu tình buồn bực,
- “Mẫu hậu, phải cái thời điểm gì Thái Tử ca ca mới có thể trở về vậy?”
- “Con hỏi ta, ta sao có thể biết? Lão nương con, ta đều đã bị phụ hoàng con nhốt mấy ngày.” Hoàng Hậu buồn bực nói.
Cửu công chúa bị dỗi một hồi, nàng nâng lên cằm rầu rĩ không vui, hiện tại nàng rất muốn Thái Tử ca ca của mình nha, thời điểm Thái Tử ca ca ở đây, làm sao sẽ có loại chuyện này phát sinh? Trước nay ca ca đều có thể suy xét hết thảy sự tình, chu toàn các mặt, tuyệt đối sẽ không để mẫu hậu nàng rơi vào loại bẫy rập này.
Thời điểm Cửu công chúa nghĩ đến Thái Tử, trong quân doanh phía bắc, Thái Tử lại đang nhớ Diệp Xu Xu.
Diệp Xu Xu viết cho hắn mấy phong thư, hắn đã xem rất nhiều ngày, trong đó không có một câu lời tình nghĩa kéo dài, đều là chút sinh hoạt việc vặt.
Chính là tính như thế, Thái Tử nhìn thấy chữ viết quen thuộc, trong lòng vẫn là cảm thấy ấm áp. Nghĩ đến ngày hắn chiến thắng trở về, Diệp Xu Xu sẽ gả cho hắn làm vợ, hắn liền hưng phấn khó nhịn. Hắn được một câu nàng nguyện ý gả cho hắn dễ dàng sao? Lại là xuất chinh, lại là viết thư hứa hẹn, hắn từ trước liền không nghĩ tới, nguyên lai cưới nàng lại là khó khăn như vậy.
Buổi tối hắn nằm mơ, mơ thấy thập lý hồng trang nghênh cưới Diệp Xu Xu vào cửa, đêm động phòng hoa chúc, hắn vạch ra khăn voan đỏ tân nương, dưới khăn voan lộ ra khuôn mặt Diệp Xu Xu kiều mỹ, dưới ánh nến, nàng dưới cái nhìn chăm chú của hắn, sắc mặt ửng đỏ, thẹn thùng động lòng người giống hết thảy tân nương trong khắp thiên hạ.
Lòng hắn nóng bỏng, nhìn đôi môi ướt át đỏ tươi của nàng, hắn cúi người tới hôn lên, dưới thân nhân nhi dục cự còn nghênh, mặt đỏ diễm lệ làm người càng thêm say mê……
Hình ảnh trong mơ trở nên càng ngày càng kiều diễm, chờ đến thời điểm hắn tỉnh lại, lúc này mới phát hiện nguyên lai hết thảy chỉ là một giấc mộng mà thôi.
Làm hắn khó có thể mở miệng chính là, chỗ đó của hắn nhão nhão dính dính, không cần xem, hắn liền biết là chuyện như thế nào?
Từ sau mười bốn tuổi thì, hắn cũng thường thường sẽ như thế, cái đó đều là hiện tượng s!nh lý bình thường, hắn cũng chưa từng cảm thấy có cái gì, chính là hiện tại tâm cảnh cùng thường lui tới của hắn có chút bất đồng.
Nhớ tới hình ảnh trong mộng, hầu kết hắn khẽ nhúc nhích, rất hy vọng hết thảy đều là sự thật……
Cái ý niệm này một toát ra tới, Thái Tử một tay che lại mặt, hắn cảm thấy chính mình như thế nào sẽ trở nên xấu xa như thế, thế nhưng còn sẽ nghĩ mấy thứ này……
Cứ việc hắn cảm thấy khó có thể mở miệng, nhưng trong đầu vẫn là khống chế không được lặp lại hình ảnh ở trong mộng.
Hắn mơ thấy nàng vai ngọc cùng chân dài, còn có vòng eo một tay có thể ôm hết…… Nghĩ đến đây, hắn nhận thấy được thân thể lại không thể khống chế mà nổi lên phản ứng khác thường……
Thái Tử hít sâu một hơi cưỡng chế khô nóng trong lòng, xốc đệm chăn lên chuẩn bị đi thay quần áo, chăn vừa mở, quả nhiên hắn nhìn thấy nơi đó đã…… Một lời khó nói hết.
Việc này không thể để cho những người khác biết, nếu không một đời anh danh của hắn liền hủy trong một sớm.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên có người xốc lên rèm cửa đi vào,
- “Điện hạ!”
Thái Tử sắc mặt biến đổi, một tay kéo đệm chăn qua che khuất thân thể.
Người tới đúng là Tống Tử Minh, Tống Tử Minh thấy hành vi của Thái Tử, hắn chớp chớp mắt, điện hạ vừa rồi đang làm gì vậy? Vì cái gì thấy hắn tới lại luống cuống tay chân mà dùng chăn che khuất chính mình hả?
Thái Tử thấy hắn, sắc mặt có chút xấu,
- “Ngươi có việc cũng không thông báo một tiếng sao?”
Tống Tử Minh gãi gãi đầu, ngượng ngùng mà nói:
- “Thuộc hạ đã quên, còn tưởng rằng ngài còn chưa có tỉnh đâu……”
Lời này làm sắc mặt Thái Tử càng xấu, hắn tức giận mà nói:
- “Chuyện gì?”
Tống Tử Minh vội vàng đưa tin qua,
- “Đây là tin tức ám vệ truyền đến, nói là trong cung đã xảy ra chuyện……”
Phong thư này là Xích Ảnh viết, nội dung trong tin chủ yếu nói chính là việc Hoàng Hậu bị người hãm hại, nói Thất hoàng tử cảm nhiễm bệnh đậu mùa sinh tử khó liệu, đến lúc đó Hoàng Hậu khẳng định sẽ bị liên lụy.
Thái Tử xem xong tin, tuấn nhan lạnh xuống.
Không nghĩ tới thời điểm hắn không ở hoàng cung, Thái Hậu kìm nén không được thế nhưng xuống tay với mẫu thân hắn.
- “Điện hạ, xảy ra chuyện gì?”
Tống Tử Minh thấy sắc mặt Thái Tử thay đổi, trong lòng hắn biết có khả năng kinh thành đã xảy ra chuyện, cho nên vội vàng hỏi.
Thái Tử môi mỏng nhẹ nhấp, hiện tại hắn không ở kinh thành, hơn nữa thời điểm tin đưa tới chỉ sợ sự tình phát sinh trong tin đã qua vài ngày, bệnh đậu mùa đối một hài tử hai tuổi mà nói là ôn dịch cực hung hiểm, nếu là âm mưu, vậy tỷ lệ Thất hoàng tử có thể sống sót rất nhỏ.
Trong đầu Thái Tử nhanh chóng chuyển động, hắn thực mau liền xác định người hiềm nghi lớn nhất, không cần suy nghĩ nhiều, hắn biết hết thảy cái này nhất định là âm mưu của Thái Hậu.
Thái Hậu sao? Thái Tử lãnh đạm, người bà ta ngầm xếp vào quân doanh lòng dạ khó lường dục hại tánh mạng hắn.... việc này hắn còn chưa có tính, không nghĩ tới hiện giờ bà ta thế nhưng còn đánh chủ ý tới trên người mẫu hậu hắn……
Cái lão yêu bà này!
Thái Tử hừ lạnh, hắn xem bà ta đã chán sống rồi.
*** *** *** *** ***
Trong cung, mấy ngày nay sóng ngầm mãnh liệt, vì biết rõ chân tướng, Huệ quý phi đã hai lần phái người tới Thúy Trúc Uyển dò hỏi tin tức với Diệp Xu Xu.
Mỗi lần Diệp Xu Xu đều cố ý khiến cho Minh Hà cùng Lan Hương thấy người Huệ quý phi phái tới vào phòng nàng, có đôi khi còn cố ý nói lớn tiếng, kéo Thái Hậu vào, dẫn hai tên gian tế bên ngoài dựng lên lỗ tai cẩn thận nghe lén.
Đương nhiên nàng biết lời nghe lén được sẽ thực mau liền truyền tới lỗ tai Thái Hậu.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hôm nay, nàng lôi kéo Tĩnh ma ma ở trong phòng tán gẫu,
- “Ma ma ngươi biết không? Hôm nay cái Quế ma ma bên cạnh Huệ quý phi lại lôi kéo ta nói chuyện, hỏi ta cái thời điểm nào chúng ta liên hợp lại cùng nhau đối phó Thái Hậu……”
Lời này khiến cho Minh Hà cùng Lan Hương chú ý, hai nàng áp đến gần cửa sổ nghe lén.
Tĩnh ma ma cực kỳ phối hợp hỏi:
- “Vậy cô nương nói như thế nào?”
Diệp Xu Xu nói:
- “Ta một cái thư đồng nho nhỏ, nào dám đối phó Thái Hậu a? Huệ quý phi đây là chính mình không dám đấu tranh anh dũng, muốn cho ta hướng đằng trước đấy, nàng khi ta ngốc nha? Nói nữa, đối phó Thái Hậu ta có thể vớt được cái chỗ tốt gì?”
- “Nói cũng đúng, cô nương người tại trong cung này bình bình an an liền tính không tệ. Bất quá Huệ quý phi vẫn luôn hoài nghi là Thái Hậu hại chết con trai của bà ta, nghĩ đến chỉ sợ chuyện này không dễ dàng qua đi đi?”
- “Vậy nhưng không? Thù giết con không đội trời chung, đổi làm bất luận người nào đều sẽ không dễ dàng buông, giờ phút này chỉ sợ Huệ quý phi hận không thể đem Thái Hậu……”
Câu nói kế tiếp nàng không nói, nhưng người sáng suốt đều nghe ra nàng muốn nói cái gì?
Minh Hà cùng Lan Hương nghe xong sắc mặt biến đổi.