Tác giả: Tiểu Điềm Bính Chân Điềm
Ngày mùa hè nắng chói chang, hừng đông thời gian sớm rất nhiều.
Ăn sáng xong, Diệp Xu Xu thu thập thỏa đáng đi ra cửa, mặt trời đã lên cao, ánh mặt trời sáng sớm thế nhưng cũng thực nóng.
Diệp Xu Xu bước nhanh đuổi tới chỗ Cửu công chúa, Cửu công chúa tiểu heo lười còn đang ngủ nướng.
Đối với việc này, Thu Đàm thật sự không thể làm gì, Diệp Xu Xu thấy sắc trời không còn sớm, lại không đi Nam thư viện, đến lúc đó đến muộn, bị phạt chính là nàng cùng Tống Súc Ngọc.
Nàng đi vào trong phòng, khối băng dùng để hạ nhiệt độ trong phòng đã tan chảy, Cửu công chúa ưỡn bụng nhỏ ngủ đến hình chữ X, khuôn mặt phấn nộn nộn đỏ bừng, thoạt nhìn cực kỳ đáng yêu.
Diệp Xu Xu cười cười duỗi tay nhéo mũi Cửu công chúa, chẳng được bao lâu, tiểu nha đầu liền lắc đầu giãy giụa.
- “Ai nha! Cũng dám quấy rầy bản công chúa ngủ!”
Cửu công chúa thở phì phì mở to mắt, liếc mắt một cái liền thấy Diệp Xu Xu, nàng mở to hai mắt,
- “Diệp tỷ tỷ?”
Diệp Xu Xu cười nói:
- “Canh giờ không còn sớm, công chúa điện hạ nên rời giường.”
Cửu công chúa chu miệng, không vui mà rầm rì.
Thu Đàm thấy nàng đã tỉnh, nhanh chóng đi tới nâng nàng dậy,
- “Công chúa điện hạ, nô tỳ hầu hạ ngài.”
Kế tiếp, Thu Đàm hầu hạ Cửu công chúa mặc y phục, đến thời điểm ăn sáng, Cửu công chúa tật xấu kén ăn lại tái phát, nàng nhìn một bàn đồ ăn phong phú, lại ở nơi đó chọn chọn nhặt nhặt, ghét bỏ này ghét bỏ kia.
Diệp Xu Xu thấy thế, khuyên nhủ:
- “Điện hạ, ngài phải ăn đàng hoàng, như vậy thân thể mới có thể lớn lên.”
Cửu công chúa chống cằm uể oải ỉu xìu,
- “Muội ăn không vô, mấy thứ này muội đã ngán, một chút đều không thể ăn.”
Thu Đàm cười khổ,
- “Kỳ thật Ngự Thiện Phòng mỗi ngày đưa cho công chúa điện hạ đều là không trùng lặp, một bàn đồ ăn này vẫn là ngự trù trăm phương nghìn kế nghĩ ra được, công chúa ngài nếm thử xem, nói không chừng có món hợp khẩu vị?”
Cửu công chúa chu miệng, khuôn mặt nhỏ nhăn thành một cục, vẻ mặt không tình nguyện.
Diệp Xu Xu nói:
- “Điện hạ, nhiều ít ăn một chút đi, bằng không hôm nay ngài lại không sức lực đi học, chẳng phải ta cùng Súc Ngọc lại phải bị đánh?”
Nghe vậy, Cửu công chúa méo miệng,
- “Vậy được, ta ăn nhiều một chút.”
Thu Đàm lòng tràn đầy vui mừng, gắp mấy cái trứng bồ câu bỏ vào trong chén Cửu công chúa.
Cửu công chúa bỏ một cái vào trong miệng, vừa nhai vừa thống khổ mà cau mày, thoạt nhìn như là đang ăn thuốc độc vậy.
Diệp Xu Xu nhấp nhấp môi, nàng gọi Thu Đàm qua một bên, hỏi:
- “Công chúa điện hạ ăn cơm vẫn luôn là như thế sao?”
Thu đàm thở dài,
- “Thật cũng không phải, chỉ là mỗi khi đến mùa hè, thời tiết nóng lên, công chúa điện hạ sẽ ăn không phấn chấn, ăn không nhiều.”
Nguyên lai là như thế này, Diệp Xu Xu gật gật đầu,
- “Ta đã hiểu.”
Rốt cuộc Cửu công chúa gian nan mà nuốt xuống ba cái trứng bồ câu liền nói cái gì cũng không chịu lại ăn, Diệp Xu Xu không có miễn cưỡng nàng.
Ăn sáng xong, nàng đi theo Cửu công chúa đến Nam thư viện, vì sợ mặt trời nóng, các nàng vì trốn ánh mặt trời, đi ở dưới bóng râm trên đường.
Hai người vừa đi vừa đùa, Diệp Xu Xu nhớ tới sự tình đêm qua, nàng do dự trong chốc lát, mở miệng hướng Cửu công chúa dò hỏi sự tình khi Thái Tử còn nhỏ.
Nào biết Cửu công chúa biết được so với Xuân Đào và Niệm Thu cũng không nhiều bao nhiêu,
- “Thời điểm Thái Tử ca ca trở về muội còn chưa có sinh ra đâu, Thái Tử ca ca không muốn nói, mẫu hậu cũng không muốn để cho muội biết, sự tình khi ca ca còn nhỏ, muội đều là nghe bọn thái giám cung nữ nói.”
Diệp Xu Xu có chút thất vọng, ngay sau đó nàng lại hỏi:
- “Có phải Thái Tử điện hạ có cái nhũ danh kêu A Bảo hay không?”
Cửu công chúa chớp chớp mắt, kinh ngạc nói:
- “Nhũ danh Thái Tử ca ca thế nhưng kêu A Bảo?”
Diệp Xu Xu vừa nghe lời này, khóe miệng nàng co rút, xem ra tiểu nha đầu này thật sự cái gì cũng không biết.
Cửu công chúa lại còn quấn lấy nàng,
- “Nhũ danh Thái Tử ca ca thật sự kêu A Bảo sao? Làm sao tỷ lại biết được vậy? Có phải chính miệng Thái Tử ca ca nói cho tỷ biết hay không?”
Cửu công chúa nói xong lập tức hưng phấn lên, làm mặt quỷ với Diệp Xu Xu,
- “Ha ha, ha ha, là chính miệng Thái Tử ca ca nói với tỷ đúng không? Diệp tỷ tỷ, có phải Thái Tử ca ca thích tỷ hay không nha?”
- “Đúng không? Đúng không? Muội liền biết nhất định Thái Tử ca ca thích tỷ, nếu không Thái Tử ca ca sẽ không tìm cách lừa tỷ tỷ tiến cung….. Ha ha, ca ca thật sự quá xấu xa nha! Tỷ tỷ, tỷ tỷ, vậy tỷ thích Thái Tử ca ca không?”
Cửu công chúa vây quanh nàng ríu rít giống con chim sẻ nhỏ nói cái không ngừng.
Diệp Xu Xu xoa xoa trán, sớm biết rằng Cửu công chúa cái gì cũng không biết, nàng sẽ không hỏi nàng ta.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên truyền đến một tiếng buồn cười.
Diệp Xu Xu cùng Cửu công chúa đều sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lại, lại thấy cách đó không xa một nam tử đi tới.
Diệp Xu Xu không nhận biết người này, Cửu công chúa lại vui vẻ phấn chấn, kêu:
- “Tứ hoàng huynh!”
Người tới đúng là Tứ hoàng tử Sở Vân Thao, hắn cao ước chừng thước tám, mi dài mắt phượng, hắn thấy các nàng, nhẹ nhàng cười, lắc lắc quạt xếp trong tay, mang theo sắc thái phong lưu phóng khoáng.
Diệp Xu Xu ở trong hoàng cung hai ngày, đại để thăm dò một ít tình huống trong cung, Tứ hoàng tử là nhi tử Dung phi, hắn làm người phong lưu không kềm chế được, nghe nói hắn từng vì một vị danh kỹ trong kinh thành vung tiền như rác, thậm chí lên đài đánh đàn biểu diễn, cũng từng vì giành được tâm một vị khuê tú thanh danh truyền xa trong kinh thành mà không tiếc nơi nơi cướp đoạt danh thư danh họa.
Tóm lại vị Tứ hoàng tử này là người phong lưu hoa tâm ở trong ngoài kinh thành đều truyền ồn ào huyên náo.
Trước kia Diệp Xu Xu chưa thấy qua người này, hiện tại thấy, nàng thầm nghĩ, người này vẫn là có vốn liếng phong lưu, đầu tiên dáng người không kém, vóc dáng rất cao, khí chất không đáng khinh, thân phận cũng đủ cao quý.
Tứ hoàng tử cười đi đến trước mặt Cửu công chúa, hắn duỗi tay muốn xoa đầu Cửu công chúa nói,
- “Mới vừa rồi huynh đang hóng mát, nghe được tiếng muội ríu rít, huynh nói Cửu muội muội, tiếng muội nói chuyện không thể nhỏ chút, sợ người khác nghe không được có phải hay không?”
Cửu công chúa ôm lấy đầu không cho hắn xoa tóc mình,
- “Tứ hoàng huynh, hoàng huynh nói chuyện phải đàng hoàng, không nên hơi một tí liền xoa đầu muội, hoàng huynh có biết hay không Thu Đàm chải đầu cho muội thực phiền toái, nếu như xoa loạn, hoàng huynh phải bồi thường cho muội?”
Tứ hoàng tử cười ha ha,
- “Thật ra hoàng huynh muốn bồi thường cho muội, nhưng muội dám mang đầu tóc hoàng huynh búi đi ra ngoài không?”
Cửu công chúa chu miệng,
- “Hừ, muội mới không cần.”
Tứ hoàng tử nhướng mày, tầm mắt chuyển dời đến trên người Diệp Xu Xu, hắn đánh giá nàng trong chốc lát, thấy nàng xinh đẹp, hắn câu môi cười,
- “Vị này chính là Diệp cô nương sao?”
Diệp Xu Xu thầm nghĩ vừa rồi lời Cửu công chúa nói có phải đều bị hắn nghe được hay không? Nghĩ như vậy, nàng không được tự nhiên gật gật đầu, hướng Tứ hoàng tử hành lễ,
- “Bái kiến Tứ điện hạ.”
Tứ hoàng tử cười nói:
- “Miễn đi, nói không chừng qua không lâu, ta phải hướng cô nương hành lễ đấy!.”
Thân mình Diệp Xu Xu cứng đờ.
Tứ hoàng tử cười cười, nói với Cửu công chúa:
- “Muội còn phải đi học, hoàng huynh không quấy rầy muội, muội mau đi đi.”
Cửu công chúa gật gật đầu,
- “Ừ, tái kiến hoàng huynh.”
Các nàng đi rồi, Tứ hoàng tử nhìn bóng dáng Diệp Xu Xu rời đi, lắc đầu cười cười.
Vẻ mặt tiểu thái giám bên cạnh không thể tưởng tượng, hỏi:
- “Thái Tử điện hạ thật sự coi trọng nàng đó?”
Tứ hoàng tử hỏi lại:
- “Vì cái gì sẽ không hả?”
Tiểu thái giám gãi gãi đầu, nói:
- “Không phải đến nay Thái Tử điện hạ cũng không chịu cưới vợ sao? Mấy năm gần đây nhiều ít nữ tử đều nhập không được mắt Thái Tử điện hạ, nguyên bản nô tài còn tưởng rằng mặc kệ là cái dạng nữ tử gì đều không thể làm Thái Tử điện hạ động tâm đấy!.”
Tứ hoàng tử cười nói:
- “Mặc kệ Thái Tử lại như thế nào bắt bẻ, chung quy hắn là nam nhân, trừ phi hắn là đoạn tụ, nếu không thì không có khả năng thật sự không thích nữ nhân.”
Tiểu thái giám ngây thơ gật gật đầu,
- “Điện hạ nói rất đúng.”
Diệp Xu Xu cùng Cửu công chúa cùng nhau đi vào Nam thư viện, trong thư viện Thất công chúa Bát công chúa Thập công chúa đang vây ở một chỗ nói chuyện phiếm, Cửu công chúa thích xem náo nhiệt, nàng thực mau chen vào đi theo các nàng cùng nhau nói chuyện.
Diệp Xu Xu đứng ở một bên nghe xong mấy lỗ tai, nguyên lai các nàng đùa chính là chuyện phiên quốc sẽ tới tiến cống, Thất công chúa nói mặt mày hớn hở,
- “Các ngươi biết không? Năm nay Tây Vực sẽ qua tới một vị công chúa, nghe nói vị công chúa kia quốc sắc thiên hương, được xưng là mỹ nữ đệ nhất Tây Vực!”
- “Ta cũng nghe nói việc này, muốn ta xem, Tây Vực đưa tới vị mỹ nữ này tám phần là muốn cùng Hạ Quốc chúng ta hòa thân.” Bát công chúa nói.
Thập công chúa chớp chớp mắt, hiếu kỳ nói:
- “Hòa thân? Cái gì là hòa thân vậy?”
Thất công chúa xua xua tay,
- “Tiểu hài tử đừng hỏi đông hỏi tây.”
Thập công chúa bĩu môi, không vui:
- “Muội không phải tiểu hài tử, muội đã mười tuổi!”
Cửu công chúa hỏi:
- “Vị công chúa Tây Vực sẽ hòa thân với ai vậy?”
Thất công chúa nói:
- “Còn cần phải nói, khẳng định là với hoàng tử nào đó, Đại hoàng huynh cùng Nhị hoàng huynh đều đã thành hôn, nói không chừng đối tượng hòa thân là Tứ hoàng huynh Ngũ hoàng huynh…. Thái Tử điện hạ cũng có khả năng nha!”
Cửu công chúa cau mày nói:
- “Nàng còn có khả năng gả cho Thái Tử ca ca à?”
Thất công chúa nói:
- “Như thế nào không có khả năng? Giữa hết thảy các hoàng tử thì Thái Tử điện hạ thân phận cao quý nhất, công chúa Tây Vực muốn tuyển đương nhiên sẽ tuyển Thái Tử điện hạ nha.”
Nàng nói xong, Cửu công chúa quay đầu trộm liếc nhìn Diệp Xu Xu một cái, Diệp Xu Xu sửng sốt, rồi sau đó cười cười với nàng.
Cửu công chúa thấy vẻ mặt Diệp Xu Xu không sao cả, nàng chu chu miệng.
Tống Súc Ngọc thọc thọc cánh tay Diệp Xu Xu, nhỏ giọng hỏi:
- “Diệp tỷ tỷ, tỷ cảm thấy vị hoàng tử nào sẽ bị lựa chọn cưới công chúa Tây Vực kia vậy?”
Diệp Xu Xu suy nghĩ trong chốc lát, lắc đầu,
- “Cái này ta cũng đoán không được, bất quá ta cảm thấy loại này sẽ ảnh hưởng đến sự tình của quốc gia, Hoàng Thượng khẳng định sẽ suy nghĩ cặn kẽ, phái người thích hợp nhất cưới nàng đi….”
Tống Súc Ngọc hút hút cái mũi,
- “Vị công chúa kia là đệ nhất mỹ nữ Tây Vực, muội nghe nói nữ nhân Tây Vực rất đẹp, nàng kia đẹp thành cái dạng gì mới có thể được xưng là mỹ nữ đệ nhất Tây Vực?”
Nàng nói xong từ từ thở dài,
- “Muội thật sự muốn biết nàng trông như thế nào?”
Diệp Xu Xu lắc đầu cười cười,
- “Chờ vị công chúa kia tới đây, nếu như nàng thật sự gả cho hoàng tử, không phải muội sẽ có cơ hội biết?”
Tống Súc Ngọc gật đầu,
- “Cũng đúng!.”
Thực mau nữ quan lại đây, mọi người sôi nổi ngồi lại chỗ cũ, thời điểm Diệp Xu Xu ngồi xuống vị trí, đột nhiên cái mông truyền đến một trận ươn ướt, nàng vội vàng đứng lên sờ so@ng trên ghế một phen, sờ đến một tay nước.
Có người thế nhưng đổ nước trên ghế nàng ngồi!
Diệp Xu Xu hung hăng nhíu mày.
Nữ quan nhìn thấy nàng, nhíu mày nói:
- “Hiện tại bắt đầu học, đều ngồi xuống đi.”
Diệp Xu Xu nhấp môi, dùng khăn tay lau khô nước, một lần nữa ngồi xuống, ngồi xong, nàng quay đầu nhìn về phía Ngũ công chúa, tầm mắt Ngũ công chúa vừa lúc cùng nàng đối diện, khóe miệng nàng ta nhếch lên, vẻ mặt khiêu khích.
Diệp Xu Xu hít sâu một hơi, vị Ngũ công chúa này thật đúng là vô cùng nhàm chán, thế nhưng chơi loại tiểu xiếc này.
Nàng không đem loại tiểu hoa chiêu này để vào mắt, chờ đến khóa dâng hương, Ngũ công chúa đột nhiên đánh nghiêng lư hương đang cháy, tro trong lư hương đổ ra ngoài, vừa lúc rơi tại ở bên cạnh cánh tay Diệp Xu Xu, tức khắc y phục nàng bị bỏng cháy mấy cái lỗ lớn.
Trong phòng trong lúc nhất thời đều rối loạn, Cửu công chúa sợ hãi kêu ra tiếng,
- “Diệp tỷ tỷ!”
Diệp Xu Xu nhanh chóng cởi áo ngoài, nhưng vẫn là chậm một bước, cánh tay của nàng đã bị bỏng, nàng đau hít hà một hơi.
Cửu công chúa thấy nàng bị thương, nhanh chóng kêu:
- “Người mau tới, người mau tới! Mau truyền thái y!”
Sau khi cung nữ nghe được nhanh chóng chạy ra ngoài.
Nữ quan vây đi lên, nhìn thấy Diệp Xu Xu bị lư hương làm bỏng đỏ bừng cánh tay, nàng nhanh chóng cho người mang nước lạnh tới.
Chẳng được bao lâu, thái y vội vàng chạy tới, cánh tay Diệp Xu Xu đã nổi lên rất nhiều bọt nước.
Mấy vị công chúa nhìn thấy cánh tay của nàng bị bỏng đỏ bừng nổi lên rất nhiều bọt nước, trên mặt đều lộ ra vẻ lo lắng.
Bị thương nặng như vậy, rất có khả năng sẽ lưu sẹo.
Thái y xử lý miệng vết thương cho Diệp Xu Xu, bởi vì cảnh tượng chọc phá bọt nước có chút ghê tởm, cho nên những người khác đều bị nữ quan mang theo đi ra ngoài.
Ngoài phòng, Cửu công chúa căm tức nhìn Ngũ công chúa,
- “Tỷ thật sự thật quá đáng!”
Ngũ công chúa chậm rì rì nói:
- “Cửu muội muội, muội tức giận lớn như vậy làm cái gì? Ta lại không phải cố ý.”
Cửu công chúa cả giận nói:
- “Tỷ chính là cố ý, tỷ cố ý hại Diệp tỷ tỷ!”
Ngũ công chúa phản bác,
- “Nàng bất quá là một cái thư đồng nho nhỏ, ta nhàn rỗi không có việc gì hại nàng làm cái gì?”
Cửu công chúa cả giận:
- “Ngươi còn chết không thừa nhận? Lư hương kia vốn dĩ rất ổn định, nếu không có ngoại lực đẩy, căn bản không có khả năng chính nó vô duyên vô cớ ngã xuống! Khẳng định là ngươi cố ý đẩy lư hương!”
Nghe vậy, Thất công chúa, Bát công chúa cùng Thập công chúa đều nhìn Ngũ công chúa với ánh mắt không tán thành.
Ngũ công chúa nói:
- “Cửu muội muội, muội nói là ta cố ý đẩy, vậy muội có chứng cứ không? Muội tận mắt nhìn thấy sao? Nếu muội không có chứng cứ, có phải tỷ có thể cho rằng muội đang vô duyên vô cớ bôi nhọ tỷ hay không?”
- “Ngươi?!” Cửu công chúa trừng lớn đôi mắt, tức giận cả người phát run.
Thất công chúa cùng Bát công chúa tuy nói trong lòng đều không tán thành Ngũ công chúa, thế nhưng các nàng cũng không nói chuyện, bởi vì các nàng không dám đắc tội nàng, rốt cuộc Ngũ công chúa là nữ nhi Huệ quý phi, mà địa vị mẫu thân các nàng đều so ra kém Huệ quý phi.
So sánh với mà nói Thập công chúa thì thẳng tính nhiều, nàng tuổi còn nhỏ không có tâm nhãn gì, chỉ vào Lục công chúa nói:
- “Lục tỷ tỷ vừa rồi ngồi ở bên cạnh Ngũ tỷ tỷ, nàng hẳn là thấy được, Cửu tỷ tỷ, tỷ đi hỏi nàng.”
Dứt lời, tầm mắt mọi người đều đầu hướng về phía Lục công chúa.
Lục công chúa sắc mặt trắng nhợt, nàng nắm chặt khăn tay, trong lúc nhất thời hoảng sợ.
Cửu công chúa hỏi:
- “Lục tỷ tỷ, vừa rồi tỷ có nhìn thấy Ngũ tỷ tỷ đẩy lư hương hay không?”
Ngũ công chúa cũng nhìn về phía nàng, Lục công chúa cắn cắn môi, ở dưới tầm mắt nàng chậm rãi cúi đầu.
- “Không…… Ta không phát hiện.” Nàng thấp giọng nói.