- Trang chủ
- Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
- Chương 989: Đại thần kiêm chức (5)
Tác giả: Mặc Linh
Minh Thù vào trò chơi, thiết bị này quả thực không bình thường, dường như độ thuần thục khá hơn nhiều.
Minh Thù điều chỉnh lại độ chân thật, cô chuyển động thân thể, đúng là thoải mái hơn so với trước kia.
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh: Phong Thần? Anh online rồi sao? Mấy ngày gần đây cũng không nhìn thấy anh, Vân Ngư nói anh đi sớm về trễ, anh ký hợp đồng thế nào rồi?
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh chính là chàng trai lúc trước đến gặp cô.
Là thanh mai trúc mã của Vân Ngư, bạn cùng phòng của cô, có điều Vân Ngư không chơi trò chơi cho nên Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh liền bám theo cô.
Phong Hòa Tận Khởi: Ký rồi.
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh: Cẩm Thiên thế nào?
Phong Hòa Tận Khởi: Tôi không ký với Cẩm Thiên.
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh: Cái gì?
Sau những lời này, Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh liền vui vẻ chạy đến: “Phong Thần, anh không ký với Cẩm Thiên? Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không muốn ký.”
“Vậy anh ký với ai?”
“NS.”
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh: “NS lão tam ngàn năm, lắm tiền nhiều của kia á?”
Cho dù là thi đấu gì NS đều giữ vững vị trí thứ ba, không ai lay chuyển được.
Còn đáng sợ hơn cả lời nguyền của lão nhị ngàn năm.
“Phong Thần, anh nghĩ gì vậy? Thực lực của Cẩm Thiên mạnh hơn NS, hơn nữa tôi nhớ là NS cũng không có chiến đội Vấn Linh.” Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh nổi khùng.
Minh Thù cười đắc ý: “Cho nên bọn họ xây dựng một đội cho tôi.”
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh: “…” Trình độ tự mãn đạt điểm tối đa.
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu: Sư phụ sư phụ, có rảnh không?
Tin nhắn của nữ chính đột nhiên hiện lên.
Phong Hòa Tận Khởi:?
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu: Xoát bản chưa? Hang Vô Tận.
Phong Hòa Tận Khởi: Có đồ ăn không?
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu: Hả?
Ăn gì chứ? Trong phó bản đào đâu ra đồ ăn? Sư phụ nói gì vậy!
Phong Hòa Tận Khởi: Trang bị.
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu: Có chứ, trong hang Vô Tận có huyền thạch, không phải sư phụ nói muốn thăng cấp vũ khí, chúng ta cùng đi xoát.
Phong Hòa Tận Khởi: Lát nữa đến.
…
Minh Thù dẫn theo Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh đến hang Vô Tận, tiện thể lôi kéo Giang Lưu.
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu là một cô gái rất hoạt bát, có điều nhìn thấy Minh Thù lại có chút rụt rè sợ hãi.
“Sư phụ, chuyện trên diễn đàn anh không tức giận chứ?”
“Có gì phải tức giận.”
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu: “Vậy thì tốt rồi, mấy ngày nay tôi cũng không dám tìm sư phụ, sợ liên lụy đến sư phụ.”
Minh Thù quan sát cô ấy mấy lần: “Cô không lo cho mình?”
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu: “Trên mạng chỉ đồn thổi vớ vẩn mà thôi, dù sao tôi cũng không sợ, cùng lắm thì tôi đổi tên chỉ sợ liên lụy đến sư phụ, gây thêm phiền toái cho sư phụ.”
Thần vị của Minh Thù ở đó, bí ẩn duy nhất chắc là giới tính.
Nhưng cô không lừa gạt các cô gái, cũng chẳng lừa gạt chàng trai nào cho nên thực ra bí ẩn cũng không lớn.
Nữ chính cũng không để ý, Minh Thù bảo cô ấy mở bản.
Hang Vô Tận chính là một hang động nổi tiếng, tổng cộng có ba tầng từ trên xuống dưới, đánh được boss ở tầng cuối cùng sẽ rơi ra một loại đá hiếm dùng để thăng cấp trang bị.
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu: “Sư phụ, đây là ai?”
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu hỏi Giang Lưu, người bên cạnh sư phụ cơ bản cô đều biết, nhưng người này cô chưa từng thấy.
“Giang Lưu, đồng đội trong chiến đội của tôi.”
“Sư phụ, anh vào chiến đội rồi!”
“Ôi chao, Nhất Tiếu, cô muốn hại chết tôi à!” Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh ở trước mặt hét điên cuồng.
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu vội bổ hai đao về phía quái tu kia: “Xin lỗi xin lỗi, kích động quá rồi.”
Đợi giải quyết xong quái của tầng này, Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu trực tiếp bay qua: “Sư phụ, anh vào chiến đội của ai? Là HS sao?”
HS là chiến đội của nam chính, thuộc về câu lạc bộ Cẩm Thiên.
Nguyên chủ bị từ chối ký hợp đồng, nữ chính giả phải bỏ nhiều công sức.
“Không phải.”
“Không phải?” Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu kinh ngạc: “Tại sao? Trước kia không phải sư phụ từng nói Cẩm Thiên tìm anh sao?”
“Ừ, nhưng tôi không đi.” Minh Thù mỉm cười: “Có một câu lạc bộ sau khi gia nhập sẽ trở thành đội viên dự bị và một câu lạc bộ nguyện ý thành lập đội cho cô, cô sẽ chọn đội nào?”
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh nâng trán.
Sao Phong Thần lại trở nên nghịch ngợm như vậy.
“Ủa… Cái này phải xem thực lực của câu lạc bộ chứ!” Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu lưỡng lự.
“Thực lực không chênh lệch lắm.”
“Vậy thì đương nhiên chọn cái sau rồi.” Kẻ ngốc cũng biết chọn thế nào.
“Vậy được rồi, cho nên tại sao tôi phải đến Cẩm Thiên.”
“Nam thần của tôi ở Cẩm Thiên.” Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu mặt ỉu xìu: “Tôi còn muốn bảo sư phụ ký tên cho tôi.”
Minh Thù vẻ mặt nghiêm túc, khuyến khích nữ chính: “Cô có thể đổi một nam thần khác.”
“…”
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu u oán liếc nhìn Minh Thù.
Sư phụ, anh thay đổi rồi!
“Tiếp tục đánh đi.” Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh nói: “Nếu không người khác sẽ tưởng rằng chúng ta sinh con trong phó bản đấy.”
“Không đúng, sư phụ, anh vẫn chưa nói anh gia nhập vào câu lạc bộ nào!” Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu phản ứng kịp thời, đuổi theo Minh Thù.
“NS.”
“Hả?”
Đương nhiên phản ứng của Nhất Tiếu và Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh cũng tương tự nhau.
NS, lão tam ngàn năm.
Thân là nữ chính, nửa sau của mùa giải vẫn là tuyển thủ chuyên nghiệp nổi tiếng trên nửa thế giới, mỗi một thao tác của Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu có thể nói là rất phong thái.
Cô thiệt thòi ở chỗ, rõ ràng thử nghiệm nội bộ xong cô đã lấy được danh hiệu, nhưng giờ mới vào được.
[Chúc mừng người chơi Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu thu được Chu Dịch Khôn (*).]
Khoảnh khắc boss ngã xuống, trên đầu đột nhiên bay qua một dãy chữ như vậy, thanh máu thêm hiệu ứng ánh sáng còn có cả tung hoa.
“Cái gì vậy?” Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu vẻ mặt mờ mịt: “Không phải hang Vô Tận chỉ rơi huyền thạch sao?”
Minh Thù nói lẩm bẩm: “Nữ chính đúng là nữ chính, đi đâu cũng gian lận.”
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu không nghe rõ, kỳ quái hỏi: “Sư phụ, anh nói gì?”
“Cô thật đáng yêu.”
“Sư phụ…” Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu sợ đến mức lui về phía sau: “Sư phụ muốn làm gì… Anh cứ nói thẳng, đồ nhi vạn chết không từ. Trừ thân thể!”
Cô theo cô ấy lâu như vậy chưa từng nghe cô khen ai.
Minh Thù bị ba chữ cuối cùng như sét đánh, một cô gái với một cô gái thì có thể có ý đồ gì.
“Chu Dịch là một quyển kỹ năng, chia thành sáu bộ phận Càn, Chấn, Khảm, Cấn, Khôn, Tốn thu thập đủ sáu bộ mới có thể đủ kỹ năng. Thuật sĩ là kỹ năng quan trọng nhất trong giai đoạn này, có điều chưa ai thu thập đủ.” Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh đã kiểm tra xong tư liệu: “Ngay cả chiến đội chuyên nghiệp còn không có, Nhất Tiếu, phát tài rồi!”
Vấn Linh có nhiều nghề nghiệp, thuật sĩ chính là một trong số đó.
Minh Thù chơi trong vai kiếm khách, là một nghề nghiệp thường thấy cũng là chiến đội nghề nghiệp quan trọng.
Giang Lưu phụ trợ trị liệu Hoa Thần, nghề nghiệp này cho dù là nam hay nữ thì trang phục cũng hết sức hoa lệ, có điều người chơi không nhiều lắm, ngoài trị liệu lực tấn công của Hoa Thần cũng không kém, người chơi bình thường chơi được nửa chừng là không chơi nổi nữa.
Nữ chính chơi vài người triệu hồi, có thể triệu hồi ra thú vật chiến đấu, có thể đánh xa hoặc đánh gần.
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh là pháp sư, giống như kiếm khách.
“Có thể bán bao nhiêu?” Hai mắt Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu sáng lên. Cô ấy có giữ lại kỹ năng thuật sĩ cũng vô ích.
Minh Thù cũng tò mò nhìn sang.
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh giơ năm ngón tay.
“Năm nghìn?” Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu hơi thất vọng, thế cũng không được bao nhiêu.
“Không dưới năm chục!” Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh nói: “Nếu bán cho người của chiến đội thì chỉ có cao hơn.”
“Sặc.”
“Phong Thần, anh sặc cái gì?” Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh tò mò.
Minh Thù nói: "Cậu giữ lại cái này, cuối mùa giải bán lại, tôi bảo đảm cậu được gấp mấy lần."
Chu Dịch cũng không phải là kỹ năng tốt nhất trong giai đoạn thuật sĩ, cả trò chơi chỉ có một quyển kỹ năng Chu Dịch hoàn chỉnh.
Nam chính độc quyền kỹ năng giả mạo.
Hai mắt Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu càng sáng hơn: “Thật sao?”
“Tin tôi đi, có thịt ăn.”
“Được, nghe sư phụ.”
Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh: “…” Sư phụ khống chế.
Giang Lưu: “…” Tôi là ai, tôi ở đâu, tôi đang làm gì?
***
(*) Chu Dịch: Tên một bộ sách. Khôn: Tên một quẻ trong kinh dịch, tương đương với đất.