- Trang chủ
- Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
- Chương 1: Xuyên qua sách
Tác giả: Điềm Tức Chính Nghĩa
"Két ——"
Theo tiếng thắng xe chói tai, Ninh Thu Thu cảm giác thân thể của mình bỗng nhiên chấn động, cái trán theo quán tính đập tới vật thể nhỏ nhỏ mềm mềm phía trước, không đau, lại đủ khiến đầu óc cô hỗn độn hồi lâu, thẳng đến khi có thanh âm nói chuyện lôi cô ra từ trong bóng tối.
"Lão Lý, ông làm gì thế này, muốn mưu sát chúng ta sao?" Đây là thanh âm bén nhọn của nữ nhân.
"Xin lỗi phu nhân," thanh âm áy náy của nam nhân truyền đến, "Phía trước đột nhiên xuất hiện một đứa trẻ con, tôi đành phải đạp phanh gấp, ngài cùng tiểu thư không có việc gì chứ."
"Tên tiểu tử chết bầm này, làm ta sợ muốn chết," nữ nhân vỗ vỗ ngực mắng một câu, sau đó vội quay đầu xem Ninh Thu Thu vẫn chôn mặt phía trước, hoảng sợ, cuống quít duỗi tay lay bả vai nàng, "Thu Thu, con không sao chứ?"
"Còn sống," Ninh Thu Thu ngẩng đầu, nhìn phụ nhân ung dung hoa quý trước mặt một cái, "Không quá đáng ngại."
"Vậy là tốt rồi," phu nhân ra hiệu bảo lão Lý tiếp tục lái xe, đoạn lại giơ tay đem vài sợi tóc loà xoà trước mặt cô vén ra sau tai, lộ ra gương mặt tinh xảo, phụ nhân cười tủm tỉm mà nói, "Hôm nay Thu Thu nhà chúng ta xinh đẹp như vậy, nhất định sẽ khiến Thanh Viễn mê mệt đến thần hồn điên đảo, nhìn không thấy lối."
Ninh Thu Thu: "......"
Cô cầm tinh hồ ly hay sao mà mị lực lại lớn như vậy.
Không đợi cô nói chuyện, phụ nhân lại âm dương quái khí mà nói: "Cho tức chết mấy cái đồ lẳng lơ kia đi, xem các nàng còn dám không biết xấu hổ mà dán lên người Thanh Viễn nữa không."
Ninh Thu Thu trong lúc nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào.
Bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, thân xác này đã đổi chủ.
Cô...... lại xuyên qua.
Vì cái gì mà khẳng định như thế, bởi vì trước đây, cô đã trải qua quá một lần, từ một thị dân tốt đẹp tại thế kỷ 21, xuyên thành đệ tử tầm thường tại môn hạ tầm thường nào đó ở giới Tu Chân, bởi vì tư chất bình thường, cô chỉ có thể dành 7 năm ở đó cần cù chăm chỉ vẽ bùa, thật vất vả mới có chút thành tựu về phương diện vẽ bùa, cô lại xuyên.
Mới vừa rồi tiếp thu lượng tin tức thật lớn, cô hiện tại đã biết bản thân xuyên vào một quyển tiểu thuyết.
Đáng tiếc là, cô vẫn như cũ không có hào quang nữ chính, mà là xuyên vào nữ phụ nào đó trong sách.
Cái nữ phụ này khiến người khác hận đến ngứa răng: cùng nam chủ lớn lên, tự nhận là thanh mai trúc mã, chuyên môn chặn ngang cảm tình nam nữ chủ, là một tiểu thư điêu ngoa nhà giàu, cũng chính là nhân vật Ninh Thu Thu xuyên vào.
Trong sách, nữ phụ vì muốn cùng nam chủ ở bên nhau mà không từ thủ đoạn, cậy trong nhà có tiền muốn làm gì thì làm, năm lần bảy lượt làm khó nữ chủ.
Không đợi Ninh Thu Thu có kinh nghiệm tìm đường chết cho nam nữ chính thì nhà cô phá sản, mắc nợ ngàn vạn, vì trả nợ, cô không thể không gả cho một lão trung niên hơn mình chục tuổi, hơn nữa, tên đó còn là lão già nhiều tiền biến thái, kết cục thê thảm.
Loại tình tiết này đặt trong tiểu thuyết thì thực sảng khoái, nhưng khi bản thân xuyên thành nhân vật kia, cảm giác liền rất vi diệu.
......
Các cô hiện tại đang trên đường gặp nam chủ, cũng chính là tham gia tiệc mừng thọ của ông nội Triển Thanh Viễn, cũng là một lần nữ phụ thể hiện kinh nghiệm phá đám.
Bởi vì tiệc mừng thọ lần này, nam chính mang theo nữ chính, cảm xúc ghen ghét phát tác khiến Ninh Thu Thu tức đến hộc máu, thừa dịp người khác không chú ý liền ra uy với nữ chính, nói cho cô ta rằng bản thân cùng nam chủ sớm có hôn ước, người nhà nam chủ cũng sẽ không chấp nhận loại nữ nhân môn không đăng hộ không đối như cô ta vào cửa, loại vịt con xấu xí sẽ không bao giờ trở thành thiên nga được, nhân lúc còn sớm nên cút đi.
Bởi vì thái độ Ninh Thu Thu quá mức kiêu ngạo với ương ngạnh, còn mang theo người để vũ nhục, nên được nữ chủ tặng cho một cái tát.
Đánh người xong nữ chủ mang theo uỷ khuất không biết nam chủ có hôn ước nghênh ngang rời đi, dẫn ra một loạt tình tiết cẩu huyết anh đuổi tôi chạy, em nghe tôi giải thích, tôi không nghe tôi không nghe,... của nam chủ với cô ta.
Mà cái gọi là hôn ước, kỳ thật chỉ là một câu vui đùa của ông nội nam chủ cùng ông nội Ninh Thu Thu, khi bọn họ vẫn còn ở trong bụng mẹ thôi......
"Thu Thu, con có đang nghe mẹ nói chuyện hay không!" Thấy cô không nói lời nào, phụ nhân bên cạnh cao giọng hỏi. Ninh Thu Thu bị thanh âm bén nhọn của bà lôi ra từ trong dòng suy nghĩ, nhìn phụ nhân "Chanh chua" điển hình trước mặt, tâm tình hết sức phức tạp. Phụ nhân trước mặt, cũng chính là mẹ của Ninh Thu Thu - Ôn Linh, giống như đông đảo nữ phụ ác độc khác, ác độc nhưng không có đầu óc, là một đồng đội heo điển hình.
"Để ta......" Lời Ninh Thu Thu đến bên miệng lại bị cường ngạnh mà nuốt trở lại, đổi thành phương thức nói chuyện của người hiện đại, "Vừa rồi kinh hách quá độ, có điểm không thoải mái." Cô rất cần chút thời gian để tiêu hóa lượng tin tức khổng lồ này a. Ôn Linh thấy sắc mặt cô cứng đờ, đau lòng mà nói: "Vậy con nghỉ ngơi một chút đi, tới nơi mẹ gọi."
"Được."
Nhìn vẻ mặt quan tâm của người trước mắt, Ninh Thu Thu trong lòng tràn ngập xin lỗi, rốt cuộc vẫn không có biện pháp nói cho đối phương trước mắt rằng thân xác này đã đổi chủ. Xin lỗi, tôi sẽ thay cô hảo hảo tồn tại, Ninh Thu Thu yên lặng mà nói.
Xe thực nhanh tới địa điểm, bởi vì không phải chỉnh thọ, Triển lão gia tuổi lại lớn, cho nên lần này địa điểm tiệc mừng thọ tổ chức là ở tại biệt thự Triển gia, cũng chỉ mời một ít họ hàng gần cùng bạn tốt thế giao, bày mấy bàn, so với gia yến cũng không khác biệt lắm. Lúc đến nam nữ chủ còn chưa xuất hiện, Ninh Thu Thu theo Ôn Linh đi bái thọ Triển lão gia xong, lấy cớ thân thể không thoải mái, muốn được nghỉ ngơi một chút, Triển lão gia liền lệnh cho quản gia an bài giúp nàng một phòng để nghỉ ngơi.
Ôn Linh bị chị em tốt của bà gọi đi rồi, Ninh Thu Thu chỉ có thể đơn độc ngồi ngốc một lúc.
"Phòng cho khách lầu hai đều đã có người, Ninh tiểu thư, tôi mang ngài đi phòng cho khách lầu ba," quản gia nho nhã lễ độ mà nói với nàng, "Bất quá lầu ba còn muốn phiền toái Ninh tiểu thư nhẹ giọng chút, có người đang nghỉ ngơi."
"Được, làm phiền." Ninh Thu Thu nói. Quản gia mang nàng lên phòng cho khách lầu ba xong liền đi vội. Ninh Thu Thu ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt ngưng thần, phát hiện linh khí xung quanh hết sức mờ hồ không rõ....... Nói cách khác, thế giới này không có biện pháp tu luyện.
Khi ở giới Tu Chân, cô tuy tư chất bình thường, nhưng thật sự tu luyện tại giới, đến cả đồ ăn ven đường bác gái bán cũng có Linh Khí trong đó, cô tốt xấu cũng là đệ tử tu chân, kể cả có kém, cũng có thể dùng các loại tài nguyên trong phái để trúc cơ, không đến mức ra cửa bị tiểu linh thú bên ngoài cắn, chết một cách xấu hổ.
"Cho tôi thân phận nữ phụ ác độc thì cứ là nữ phụ ác độc đi, tốt xấu cũng phải cho tôi cái bàn tay vàng chứ." Ninh Thu Thu có điểm ủ rũ mà nghĩ, liền khó chịu.
Bất quá cô còn có tuyệt kỹ —— vẽ bùa, khi ở giới Tu Chân, phù triện chẳng những có thể trừ tà trừ ma, còn có thể gia tăng khả năng tu luyện cùng chiến đấu của luyện giả, có thể là vũ khí bén nhọn nhất, cũng có thể là bùa tăng buff, một bùa sư giỏi, cùng với luyện dược sư, đúc khí sư là giống nhau, đều rất được dân chúng tiên môn tranh giành nhân tài, giới Tu Chân mỗi năm đều có vô số sự kiện đổ máu, mà nguyên nhân chính đều do thọc gậy bánh xe để tranh người......
Cũng không biết bùa cô vẽ trong thế giới này có tác dụng hay không, đáng tiếc trước mắt không có bút mực lá bùa, không thể trực tiếp thử nghiệm. Ở thế giới này khả năng tu luyện không tính là lớn, chỉ mong họa phù vẫn có thể dùng dùng một chút, cho dù uy lực giảm đi, cũng không sao hết, tại thế giới người trần như này, một mảnh bùa cũng có thể bảo đảm mọi thứ tốt đẹp.
Bùa bình an, hoàn toàn có thể bán giá tốt. Không sai, bán lấy tiền. Làm một quỷ nghèo ở giới Tu Chân những 7 năm, tiên môn của bọn họ thật sự quá nghèo, một môn phái mà trên dưới toàn bộ đều là quỷ nghèo đầu thai thì mục đích ban đầu Ninh Thu Thu học vẽ bùa kỳ thật chính là....... kiếm tiền. Tục tằng như vậy đấy.
Trước mắt, cô vẫn là thiên kim nhà giàu, đi xế hộp trắng (BMW), chỉ là không đến nửa năm nữa, nhà bọn họ sẽ phá sản, từ một cái phú bà biến thành phụ bà, cô tuy chắc chắn sẽ không gả cho một lão già để trả nợ nhưng đối với vài thứ thương trường kia lại dốt đặc cán mai, không có bàn tay vàng có thể cứu sự nghiệp nhà mình, cho nên cô nhất thiết phải chuẩn bị tốt đường lui của cho mình.
Đối với chuyện của nữ phụ này...... đến việc nam chủ là người hay quỷ cũng không hiểu được, đương nhiên không có khả năng cô sẽ tiếp tục đi theo cốt truyện, vì hắn mà tìm đường chết, cản trở hắn cùng nữ chủ ở bên nhau.
Bất quá, nếu cô bỏ qua nguyện vọng nguyên chủ, cứ như vậy kệ cho bọn họ thuận lợi mà song túc song phi, cũng giống có điểm khó nói a. Hơn nữa, quan hệ của cô cùng nữ chủ lại không chỉ đơn giản ở mức tình địch. Trước đó, khi các cô tham gia một khoá luyện tập sinh tuyển trong học kỳ, tuy mọi phương diện của nữ chủ đều rất xuất sắc nhưng cuối cùng vẫn bị đánh trượt, sau này nữ chủ nhiều mặt thám thính mới biết được lý do đánh rớt cô ta là người tên Ninh Thu Thu, bởi vì đối phương có tiền, mua được tiết mục, thay đổi danh hiệu.
Nữ chủ phi thường phẫn nộ, nhưng cô ta ý thức bản thân chỉ là một tiểu thị dân, không có biện pháp gì để chất vấn chính diện Ninh Thu Thu, bất quá cô ta biết được, Ninh Thu Thu điên cuồng thích một người, người kia tên Triển Thanh Viễn, là thiếu gia lừng lẫy nổi danh của Triển gia.
Vì trả thù nữ phụ, nữ chủ đi thông đồng nam chủ...... Sau đó motip tiểu thuyết cũ được triển khai. Trước khi gặp nữ chủ, nam chủ đối xử với Ninh Thu Thu cũng không quá tệ, hắn một lòng vì sự nghiệp gia đình, hai nhà môn đăng hộ đối, hắn cũng không chán ghét Ninh Thu Thu, hơn nữa, nếu sau hai nhà liên hôn, đối sự nghiệp hắn chỉ có lợi chứ không có hại, xác thật trợ giúp rất lớn. Trong mắt thương nhân, đem hôn nhân làm thương phẩm, đoạn hôn nhân này hắn không có lý do cự tuyệt. Đến khi chân ái của hắn xuất hiện...... Ninh Thu Thu nghĩ, việc nguyên chủ đánh rớt danh hiệu của nữ chính đương nhiên là không đúng, nhưng nữ chủ vì trả thù mà đoạt mất người nguyên chủ thích, cũng quá đáng giận. Không thể để nữ chủ dễ dàng mà chiếm tiện nghi như vậy.
Như vậy, cản trở bọn họ = tìm đường chết, không làm = thành toàn bọn họ = có lỗi với nguyên chủ...... Vậy...... làm thế nào để nam chủ hối hận không cưới mình?!...... Đem nội dung tiểu thuyết đơn giản chải vuốt một lần nữa, kết hợp với ký ức nguyên chủ lưu lại, Ninh Thu Thu đã hiểu được đại khái về thế giới này, rất nhanh thích ứng, cô quyết định trước tiên thử một chút, tỷ như giả thiết, có thể không làm theo cốt truyện cũng không đi "ngược tra" hay không, bùa cô vẽ trong thế giới này có thể dùng hay không, rồi từ đó xem xét lại tương lai.
Vậy hôm nay, cô sẽ không đi lên tặng nữ chủ một cái tát đi. Nghĩ đến đây, Ninh Thu Thu xuống giường đi lại giày, đến trước gương dặm thêm chút phấn, khi thấy một đại mỹ nhân trong gương lại có chút ngoài ý muốn, nữ phụ này, có phải quá mức xinh đẹp hay không a.
So với nữ chủ được miêu tả hết sức yêu mị, Ninh Thu Thu lại thuộc về hình mẫu tiểu cô nương điềm mỹ, với bộ váy màu hồng nhạt cùng cách trang điểm nhè nhẹ, nhìn phi thường thanh thuần khả ái, nhìn đâu cũng thấy mười phần thiếu nữ. Chỉ là dưới chân lại đi đôi cao gót ngất ngưởng đính đủ loại kim cương lộng lẫy...... 7 năm ở giới Tu Chân đi giày vải khiến cô không chịu nổi đôi cao gót này a.
Chỉnh trang ổn thoả, sửa sang lại một chút làn váy bị cô ngồi loạn, Ninh Thu Thu chuẩn bị xuống lầu. Bởi vì mang giày cao gót, lên lầu còn tốt, chứ xuống lầu thì...... Ninh Thu Thu không chút do dự lựa chọn thang máy. Cô đi đến cửa thang máy, thang máy vừa vặn tới nơi, cửa vừa mở ra, lúc cô đang muốn đi vào trong thì một người nam nhân đẩy xe lăn từ thang máy đi ra, bởi vì không có chuẩn bị, Ninh Thu Thu bị doạ phát khiếp.
Nam nhân đẩy xe lăn tựa hồ không đoán được sẽ có người, ánh mắt hắn hơi trầm xuống nhìn Ninh Thu Thu một cái, sau đó hướng Ninh Thu Thu lễ phép cười cười: "Dọa cô rồi, Ninh tiểu thư."
"Không sao." Ninh Thu Thu nói, nhất thời không nhận ra lực chú ý của mình không đặt trong cuộc nói chuyện. Tất cả lực chú ý của cô đều rơi hết lên chiếc xe lăn kia. Trên xe lăn...... là một nam nhân hai mắt nhắm nghiền. Người đó vẻ ngoài rất tuyệt, bất quá thân thể hắn tựa hồ không quá khỏe mạnh, khuôn mặt gầy, trên mặt tái nhợt không khỏe mạnh, lẳng lặng mà dựa vào xe lăn để ngủ, phảng phất bóng dáng một mỹ nhân ốm yếu.
Ninh Thu Thu cũng không phải bị mỹ mạo của đối khuynh đảo, mà là, dựa vào kinh nghiệm vẽ bùa nhiều năm của cô, liếc mắt một cái có thể nhìn ra mỹ nhân ốm yếu này, mẹ nó có thể chất "Phù đỉnh" hiếm có a! Mà cái gọi là phù đỉnh, chính là dùng để nuôi bùa, sau khi vẽ bùa xong cũng chưa phải thành phẩm, còn cần phải tiến hành nuôi bùa, Ninh Thu Thu bọn họ cơ bản toàn dưỡng bùa trong phù trận, mượn linh khí trời đất ôn dưỡng bùa phép, cũng có một ít người tàn nhẫn nhét bùa vào cơ thể người, hấp thu nguyên khí nhân thể để dưỡng phù, thời gian nuôi bùa càng lâu, người kia cũng bị hút khô chết thẳng cẳng.
Nhưng còn có một loại, chính là loại người giống nam nhân trước mắt này, bọn họ chính là phù trận trời sinh, dường như bọn họ cùng phù triện là sinh ra dành cho nhau, có chút giống với hình thức cộng sinh cùng có lợi ở động vật, người dưỡng bùa, bùa dưỡng người.
"Ninh tiểu thư, phiền cô một chút." Khi Ninh Thu Thu còn đang chảy nước 3000 thước với con trai nhà người ta thì người đàn ông đẩy xe lăn liền mở miệng nói —— cô đang chắn đường đi của người ta a.
"Nga." Ninh Thu Thu có điểm luyến tiếc mà tránh ra cho bọn họ đi qua, ánh mắt theo sát bóng dáng bọn họ rời đi, hai mắt phát sáng. Cô hiện tại xem vị mỹ nhân ốm yêu kia như một kho báu di động, hận không thể chạy lên cướp hắn khiêng về nhà.