Tác giả: DanteSparda
“Vậy cậu sẽ làm gì đây?” Naruto cười nhạt, hai vai nhún nhún. Khoé miệng theo đó hơi nhếch lên. Đôi mắt hắn mang theo vài phần châm chọc đối với Uchiha Sasuke: “Phải biết nơi đó là nơi cậu sinh ra. Còn có thầy Kakashi từng dạy chúng ta một thời gian qua dù tôi không quá thích hắn ta mà hắn cũng chẳng dạy được tôi điều gì. Ngoài ra con có Sakura và Ino. Hai người vẫn luôn thích cậu mà đúng không Sasuke?”
“Cậu hoàn toàn không biết gì về tôi cả!” Sasuke mở ra với đôi mắt lạnh như băng khi quan sát Naruto. Ánh mắt hắn mang theo âm u và tràn ngập hắc ám. Sự rét lạnh đến mức Naruto có thể cảm nhận được cực kỳ rõ ràng. Đôi môi nhợt nhạt khẽ mấp máy: “Nếu như làng Lá có tham gia thảm án gia tộc Uchiha, tôi sẽ chính tay huỷ diệt làng Lá!”
“Ha...” naruto khẽ hô lên một tiếng cười: “Không tệ đâu! Xem ra chúng ta là người cùng chung ý tưởng.”
Hoả quốc, làng Lá, tại phòng làm việc Hokage...
“Vậy tất cả là như vậy!?” Senju Tsunade để đôi tay trắng nõn dưới cằm. Dáng vẻ nàng lâm vào suy tư, đôi mắt màu nâu theo đó híp lại thật sâu. Đôi môi đỏ nàng khẽ mấp máy: “Em không nhớ được điều gì khác ngoài trừ mình bị bắt vào trong toà thành bay đó!”
“...” Hyuuga Hinata rơi vào trạng thái trầm tư. Nàng đang suy nghĩ xem mình nhớ được gì không. Quả thực khi đó bản thân nàng rơi vào hôn mê nhưng không phải hoàn toàn. Nàng hình như được người ôm tiến vào trong nơi đó. Hơn nữa người này rất quen thuộc nhưng Hinata không nhớ được người này là ai. Nhìn đôi mắt nâu xinh đẹp kia, đến cuối cùng Hinata khe khẽ lắc đầu.
“Được rồi! Vậy em trở về đi. Nếu như em nhớ ra được gì lập tức nói với ta!” Senju Tsunade mở miệng đáp. Bàn tay trắng nõn của nàng đưa ra phẩy phẩy.
“Vâng!” Thiếu nữ Hinata khẽ đan xen tay ở dưới đồng thời đầu cúi xuống thật sâu đối với Senju Tsunade. Thân mình nàng rất có lễ nghĩa lùi lại sau đó mới xoay người rời đi.
Nhìn cánh cửa màu đỏ đóng lại, Senju Tsunade đưa tay xoa xoa hai huyệt thái dương của mình. Đến cuối cùng bàn tay đặt lên bàn thở ra một hơi dài: “Hà...” Ngón tay nhỏ dài đưa ra cầm một tập hồ sơ lại bắt đầu vùi đầu vào công việc.
“Cô Tsunade...” Đứng ở bên cạnh Tsunade, Shizune đang xem xét giấy tờ thì đột nhiên ngừng lại. Đặc biệt khi mà Tsunade thở dài thì Shizune cũng vì thế mà ngừng lại công việc. Mi mắt Shizune chớp vài cái và hỏi chuyện: “Cô vì sao lại thở dài? Có chuyện gì không đúng với Hinata sao?”
“Ân...” Senju Tsunade gật đầu một cái. Nàng quay ra nhìn về phía Shizune, nắm tay cũng từ từ thu lại và thả lỏng đặt trên bàn: “Con bé dường như dấu diếm điều gì đó. Trong những lời nói của con bé, nó có nói rằng dân làng có vài người bị chết vì hấp thu chakra quá độ. Mọi người cũng bị ngất đi vì bị hút cạn chakra. Con bé cũng không ngoại lệ và lâm vào hôn mê. Phải biết được rằng con bé là ninja, chakra nó nhiều hơn so với người bình thường rất nhiều.”
“Việc này có vấn đề gì sao?” Shizune tỏ ra không hiểu. Cái không hiểu của nàng hiện rõ ở trên mặt khi quan sát Senju Tsunade.
“Ta nghi ngờ con bé cũng đã chết một lần!” Senju Tsunade nói.
“Cái gì!?” Shizune kinh ngạc hô lên hỏi: “Cô Tsunade... cô đang nói đùa đúng không?” Bàn tay nàng đưa lên phẩy phẩy và nụ cười xuất hiện trên mặt: “Con bé làm sao có thể chết được. Nó vẫn còn sống đó thôi. Chẳng lẽ có người giả mạo Hinata sao?”
Senju Tsunade lắc đầu lại tiếp tục nói: “Không, ta không nói con bé là giả. Mà ta nói rằng con bé rất có thể chết một lần!”
Càng nói càng làm cho Shizune cảm giác được đầu óc ong ong. Nàng hoàn toàn không hiểu Tsunade muốn nói gì. Đầu óc Shizune bắt đầu lắc lư, ngón tay nàng xoáy vào hai huyệt thái dương biểu thị cho Tsunade thấy: “Cô nói, em càng không hiểu được gì?”
Đôi môi đỏ mọng khẽ mỉm cười, Tsunade lại đan xen tay chống lên cằm: “Chúng ta không phải có rất nhiều ninja đã chết nhưng đều sống lại sao?”
Con mắt màu đen xinh đẹp của Shizune mở lớn: “Ý cô nói là...”
Senju Tsunade lắc đầu thở ra một hơi: “Rất có thể con bé đã chết và được Naruto cứu sống lần nữa. Nếu là như vậy, chính thằng nhóc là người mang đi pháo đài bay. Chỉ là loại nhẫn thuật thằng nhóc đó sử dụng rất giống Susanoo trong truyền thuyết.” Nói đến đây đầu Tsunade liên tục lắc lắc, vẻ mặt nàng trở nên âm trầm: “Mấy lão bất tử đó khiến cho mọi chuyện càng trở nên tồi tệ hơn. Nếu mấy lão già đó không tranh quyền đoạt lệ thì thằng nhóc vẫn ở làng Lá. Đến lúc đó thực lực làng Lá chúng ta đâu như thế này. Chỉ cần tin tức con trai Hokage đệ tứ trở thành ninja phản bội thôi, mặt làng Lá chúng ta đã để vào đâu cớ chứ?”
“Cô Tsunade...” Shizune lo lắng hỏi.
Bàn tay Tsunade đưa lên phẩy phẩy, nàng thở ra một hơi: “Shizune, em không cần phải lo cho ta. Ta chỉ là... thời gian gần đây, ta có chút căng thẳng quá độ. Hà...” Tiếng thở dài ra một hơi: “Những người thuộc phân gia gia tộc Hyuuga chết đi mà sống lại, tông gia họ định đối xử thế nào với họ. Mặc dù làm Hokage nhưng ta không tiện chút nào nhúng tay vào các đại gia tộc. Nếu sự kiện này xử lý không tốt rất có thể xuất hiện nổi loạn trong tộc Hyuuga.”
“Cái này sao...” Shizune cũng không biết nói sao cho phải. Nàng ấp úng không biết nói gì với Tsunade.
“Hừ...” Tsunade phất tay một cái rồi lạnh lùng nói với âm thanh khó chịu: “Việc này cứ giao cho mấy lão bất tử tộc Hyuuga đi! Dù sao chúng ta cũng là người ngoại tộc không tiện xen vào. Đám người già mà cậy mặt đó sớm ngày cũng ăn phải quả đắng do chính mình trồng ra.”
Thuỷ quốc, làng Sương Mù, văn phòng làm việc Mizukage đệ ngũ.
“Ông chồng đẹp trai của em, em yêu anh chết mất thôi!” Ở trong phòng làm việc của Mizukage, Terumi Mei trực tiếp hôn lên môi Uzumaki Naruto một cái. Sau đó nàng xoay vòng thân mình của mình rồi ngã vào vòng tay Uzumaki Naruto. Chiếc mũi tham lam hít thở hơi nam tử đậm đà từ ngực truyền tới. Nàng mới bất kể ở bên cạnh có Ao đang đưa tay sờ trán mình và trưởng lão ở nơi đó liên tục nắm tay đặt ở miệng ho khan.
“Hà...” Naruto khẽ thở dài một hơi. Hắn vòng tay ôm lấy Terumi Mei đem nàng ôm chặt vào ngực của mình. Ánh mắt hắn quét qua vài chiếc bình thuỷ tinh đặt ở trên bàn. Ở nơi đó có không ít Byakugan và Mangekyou Sharingan. Tất cả đôi mắt này đều lấy ra từ Hyuuga Hinata và Uchiha Sasuke.
Trưởng lão mặc một bộ quần áo màu xám đưa tay đặt ở miệng ho khan vài tiếng: “Khụ, khụ... tuổi trẻ thật là tốt!”
“Ông xã đẹp trai của em, anh thật là tốt với em!” Terumi Mei lại nhắc lại một lần nữa. Nàng lại càng tiến sát tới Naruto hơn. Đôi tay nàng bắt lấy tay hắn đặt vòng lên eo của mình.
“Khụ, khụ...” Ao đặt tay ở miệng học thói quen trưởng lão mặc áo xám mà ho khan vài tiếng. Ánh mắt hắn nhìn thẳng về phía Naruto hỏi: “Ngài Dan, ngài thực sự tặng những thứ này cho làng Sương Mù!”
“Không!” naruto trả lời một tiếng làm cho Ao hơi ngẩn ra. Hai vai Naruto nhún nhún hắn trực tiếp ôm Terumi Mei chặt hơn: “Là tặng cho Mei. Thứ này không phải dành cho làng Sương Mù. Ao, ngươi nên rõ điều này đúng không. Quyền quyết định những đôi mắt này thuộc về Mei. Thế nên sau này đừng nhắc mấy thứ vớ vẩn nữa, Ao.” Vừa nói hắn vừa nhè nhẹ với Mei: “Mei, anh có điều muốn nói với em đây.”
“Ân...” Terumi Mei cảm giác được ngọt ngào cười híp mắt lại. Ao lại cảm giác được bất đắc dĩ đưa tay che trán của mình. Đôi môi đỏ mọng khẽ thở hơi nóng về phía Naruto: “Ông xã đẹp trai của em, anh còn muốn nói gì sao?”
Ngón chỏ Naruto đưa lên gãi gãi sống mũi của mình, hắn cười khổ một tiếng nói: “Anh có thể phá giải chú ấn Cá Chậu Chim Lông trên người phân gia tộc Hyuuga.” Lời nói này vừa ra ngay lập tức cả không gian rơi vào im lặng. Mọi người đã trấn kinh, ngay cả trưởng lão mặc áo xám cũng không ngoại lệ.
Nhìn mặt trời sắp lặn ở dưới đường biển, người thiếu niên tóc đen mặc bộ quần áo màu trắng, thắt lưng to bản như dây thưng và quần màu đen cùng với dép xăng đan đang dẫm trên mặt đá. Ánh mắt hắn phiêu hốt nhìn về phía mặt trời đang lặn. Dường như trên khuôn mặt này có rất nhiều tâm sự khó nói.
“Sasuke...” Người thiếu niên tóc vàng Uzumaki Naruto ôm ngực của mình. Ánh mắt hắn cũng mở ra nhìn về phía mặt trời đang lặn rồi hỏi: “Sau này cậu có dự định gì?”
“Tôi cần trở về xử lý những vướng bận!” Sasuke lạnh nhạt đáp lại: “Sau đó tôi sẽ quay trở lại gặp cậu. Đến lúc đó, tôi muốn một trận chiến công bằng với cậu.”
“Có thể!” Naruto nhẹ nhàng gật đầu một cái. Bộ ngực hắn hơi rung lên rồi cười nói: “Hẳn kẻ đầu tiên cậu muốn xử lý chính là Orochimaru. Nếu như vậy tôi sẽ giúp cậu một tay...”
“Không cần!” Sasuke lập tức một lời phủ nhận: “Chính tôi sẽ xử lý hắn!” Vừa nói hắn mở ra Mangekyou Sharingan. Bàn tay không nhịn được đưa lên vuốt vuốt con mắt của mình. Đôi mắt mang theo vẻ âm trầm và lạnh lùng. Đặc biệt nó còn mang theo sự cô độc, cao ngạo cùng sự tự tin.
“Tuy cậu thôi... vậy để tôi tiễn đưa cậu một đoạn đường!” Naruto nói chuyện một tiếng. Bàn tay đưa lên vỗ nhẹ vào vai Sasuke một cái. Ngay lập tức một người xuất hiện ở bên cạnh Sasuke làm cho con mắt Sasuke co rụt lại. Naruto nhàn nhạt nói: “Không cần đề phòng, ông ta đã bị tôi không chế rồi!” Khoé mắt Naruto liếc nhìn về phía Senju Tobirama bị uế thổ chuyển sinh: “Ông ta sẽ đưa cậu trở về bằng nhẫn thuật Phi Lôi Thần.”
Bàn tay Tobirama trạm lên người Sasuke, lập tức Sasuke cùng với Tobirama biến mất như không khí. Naruto nhìn về phía bầu trời màu đỏ, mặt trời đang xuống núi thì thở ra một hơi: “Chúc cậu may mắn, Sasuke!” Thân thể Naruto theo đó hoá thành một trận khói biến mất.