Tác giả: DanteSparda
Bộp, bộp...
Hai người ninja dừng ở trên mái nhà. Dưới ánh trăng phản chiếu lên khuôn mặt hai ninja, một ninja đeo băng trán làng Lá với đôi mắt thiếu ngủ, một ninja làng Cát với khuôn mặt âm trầm. Cả hai đứng ở đó đề phòng nhìn về phía nhau.
“Coi nào...” Làn gió thổi làm cho chiếc khăn che một bên mặt ninja làng Cát bay nhè nhẹ. Hắn lạnh lùng mở miệng hỏi thăm: “một mình ở đây làm gì vậy ngài giám thị!?”
“Không còn cách nào khác nhỉ!?” Ánh mắt Hatake Gekkou trở nên âm trầm. Hắn khẽ nuốt một ngụm nước miếng khi nhìn về phía ninja làng Cát. Một tay hắn đưa lên kết ấn, một tay khác vươn ra trực tiếp cầm lấy thanh kiếm katana phía sau lưng mình.
Bùm!
Một trận khói nổ ra, theo sau đó hai người giống hệt Gekkou xuất hiện. Cả ba người đồng thời lấy tốc độ cao phóng về phía ninja làng Cát. Kiếm trong tay vung ra bổ mạnh về phía ninja làng Cát.
Phập!
Thanh kiếm trực tiếp chém lên trên bả vai ninja làng Cát tạo ra một vết thương trên vai hắn. Máu tươi bắn tung toé ra nhưng lưỡi kiếm chỉ khảm vào được mặt ngoài da thịt, trong khi đó bàn tay hắn đã bắt được phần lưỡi kiếm đem nó ngăn lại. Theo sau đó cái miệng với môi hơi dầy nhếch lên: “Đây là vũ khúc tam nhật nguyệt phong cách làng Lá. Trẻ như vậy mà đã sử dụng được nó, làng Lá quả nhiên là đầy tiềm năng.”
“Kiếm không chém đứt được!” Gekkou thầm nghĩ đồng thời đôi tay gắng sức đem kiếm chặt xuống nhưng không di chuyển được mảy may.
“Kiếm thuật khá lắm! Người ta nói có thể chặn được kiếm thực nhưng...” Đôi mắt ninja làng Cát phát ra ánh sáng rét lạnh: “Không ai có thể chặn được kiếm gió cả!” Ngón tay hắn đưa lên hơi run run. Trên mấy ngón tay bắt đầu phát ra chakra nồng đậm. Bàn tay quét thẳng về phía trước.
Phòng làm việc Hokage đệ tam, ánh sáng lờ mờ và đôi mắt thiếu ngủ làm cho Naruto cảm giác được buồn bực. Hắn không hiểu tại sao mình lại muộn như vậy bị Hokage đệ tam gọi đến nơi này. Hokage đệ tam rít một hơi thuốc, khói bay ra phì phèo. Hắn nhìn về phía Naruto nói: “Naruto, muộn như vậy cháu còn chưa ngủ sao?”
“À, dạ vâng!” Naruto có chút bực mình nhưng hắn cố gắng trấn tĩnh ngoãn ngoãn đáp trả: “Cháu có chút khó ngủ, ông Đệ Tam. Thế nên cháu muốn đi dạo một chút!”
“Là đi gặp cô bé làng Cát sao?” Hokage đệ tam nhăn lại hàng lông mày khẽ hỏi. Câu hỏi làm cho Naruto hơi sững sờ một chút nhưng cũng không có trả lời. Sự im lặng Naruto làm cho Hokage đệ tam khe khẽ thở dài ra một hơi: “Xem ra Naruto đã lớn rồi. Đã có đối tượng thích rồi!” Đầu Naruto hơi cúi xuống lại tiếp tục không có trả lời Hokage đệ tam. Lời này làm cho Hokage đệ tam nhăn mày thật sâu.
Bất cứ ai ở làng Lá này, Naruto thích đều không sao cả hay ở Hoả Quốc đều không sao cả. Chỉ riêng ở những nơi khác là tuyệt đối không được. Đặc biết đôi phương còn là ninja làng khác. Nghĩ đến đây, Hokage đệ tam cảm giác đầu to như cái đấu. Đến cuối cùng hắn mở miệng nói: “Naruto, cháu biết không. Ta đã sống rất lâu, trải qua rất nhiều biến cố. Kể từ khi làng Lá này lập nên rồi trường học ninja được xây dựng hay bệnh viện làng Lá được xây dựng, ta đều nhìn trong mắt.”
“Ý ông muốn nói gì, ông Đệ Tam!” Naruto buồn bực ngẩng đầu nhìn về phía Hokage đệ tam hỏi.
“Vậy, Naruto...” Hokage đệ tam đột nhiên đem tẩu thuốc rời khỏi miệng. Bàn tay đưa lại đan xen vào nhau, hắn chăm chú quan sát Naruto rồi đột nhiên hỏi: “Cháu biết chúng ta đã trải qua bao nhiêu cuộc chiến tranh để giữ được hoà bình đến nay không?”
“Nếu không tính từ thời chiến quốc thì đến nay đã trải qua ba cuộc chiến tranh rồi!” Naruto bình tĩnh đáp trả: “Nhưng có vấn đề gì ở đây vậy ạ?”
“Đúng vậy ba lần!?” Hokage đệ tam gật đầu vài cái, hai tay đặt ở trên bàn. Đến lúc này Hokage đệ tam mới nói ra: “Cháu biết không nhưng ba lần. Cả ba lần đều không phải làng Lá khơi mào chiến tranh. Hơn nữa, ba lần hầu như đều là làng Cát khơi mào tấn công làng Lá chúng ta. Mặc dù bây giờ làng Lá cùng với làng Cát là đồng minh nhưng mối quan hệ hai làng thực sự không được tốt.”
Naruto nhăn mày càng sâu, đến cuối cùng Naruto đã nắm chặt tay. Hắn đến cuối cùng hắn khó nhịn được đã nói: “Chiến tranh thù hận chỉ mang lại đau thương mà thôi! Đến hiện giờ, cái ân oán đời trước vẫn muốn đặt lên vai thế hệ trẻ sao ngài Đệ Tam.”
“Hà...” Hokage đệ tam mở miệng thở ra một hơi dài. Thân phận Naruto quá mẫn cảm, ninja làng Cát tuyệt đối không phải là đối tượng thích hợp. Đến lúc này, Hokage đệ tam cười nói: “Naruto, cháu còn quá trẻ để có thể hiểu thích một người là như thế nào. Khi cháu đã nhận ra được mình thích một cô gái thực sự thì khi đó cháu sẽ hiểu tình cảm bây giờ cháu dành cho cô bé làng Cát chẳng qua chỉ đơn thuần giống như đứa bé thích chơi vơi nhau mà thôi.”
Bàn tay Naruto nắm thật chặt lại với nhau, đầu hắn cúi càng thấp hơn. Hokage đệ tam lúc này cảm giác có chút không ổn. Hắn vội vã nói với Naruto: “Naruto, chúng ta không nói này nữa. Đúng rồi, trong cuộc thi vừa rồi cháu đã cứu sống một cô bé tộc Hyuuga đúng không? Phải rồi, cô bé đó tên là gì nhỉ?” Cứ nói chuyện, Hokage đệ tam thấy Naruto im lặng, Hokage đệ tam lại một lần giả vờ hồ đồ: “Cô bé ấy tên là Hyuuga Hinata. Sao ta có thể quên nhỉ! Xem ra ta già rồi nên gỡ xuống cái chức Hokage này được rồi. Mà cha Hyuuga Hinata có nhờ ta gửi lời cảm ơn với cháu. Cậu ta nói khi nào rảnh ta có thể dẫn cháu đến tộc Hyuuga làm khách.”
“Đủ rồi!” Âm thanh hét lớn của Naruto đột ngột phát ra làm cho Hokage đệ tam giật mình. Hắn ngạc nhiên nhìn về phía Naruto, đôi mắt già nua cũng theo đó mở to nhìn về phía Naruto. Hành động này làm cho Đệ Tam rất khó hiểu tại sao Naruto lại phản ứng dự dội như vậy.
Naruto thực sự không thích điều này chút nào. Hắn cảm giác được mình giống như bị người gán ghép. Bản thân rõ ràng đã tỏ rõ mình thích thiếu nữ tóc vàng làng Cát rồi nhưng Hokage đệ tam lại gán ghép không tha. Hắn thực sự không ưa gì những cô gái yếu đuối giống như Hinata. Hơn nữa, Hinata vốn là người gia tộc Hyuuga, hắn cùng với Hyuuga Hinata căn bản không thể nào. Ngoài ra, ngụ trong thân thể này là một linh hồn trưởng thành. Hắn hiểu mình yêu thích như thế nào. Nếu không cách biệt tuổi quá lớn và không khả năng, Naruto sẽ chọn Yuuhi Kurenai hoặc Mitarashi Anko làm đối tượng theo đuổi mà không phải Temari. Nhưng cảm xúc ai nói rõ được đây.
“Xin lỗi, vừa rồi cháu có xúc động quá!” Naruto thở ra một hơi thật dài. Hắn tiếp tục mở miệng nói: “Cảm ơn ông Đệ Tam nhưng cháu thực sự thích Temari. Hiện giờ hai làng hoà hảo hơn, ninja hai làng càng thân thiết hơn thì mối quan hệ giữ hai làng chẳng phải càng chặt chẽ hơn sao? Gánh nặng thế hệ trước không nên đặt nặng lên vai thế hệ sau. Thù hận sẽ lạ sản sinh thù hận mà thôi!”
“Cháu nói đúng!” Hokage đệ tam trầm ngâm một chút sau đó gật đầu thừa nhận. Hắn thở ra một hơi thật dài sau đó nói: “Vậy cháu về nghỉ đi!”
“Vâng, ông Đệ Tam!” Naruto cúi đầu một cách lễ phép: “Cháu xin phép!” Ngay sau đó cậu bé quay đầu định xoay người rời đi. Tuy nhiên giọng nói Hokage đệ tam vang vọng làm cho Naruto phải dừng bước chân.
Phía sau lưng Naruto, âm thanh khàn khàn Hokage đệ tam vang lên: “Naruto, nếu cháu không chê ta nhiều chuyện. Ta muốn biết cháu vì sao thích cô bé làng Cát đó. Ở làng Lá, cháu không có cô gái nào thích sao? hoặc là không có cô gái nào thích cháu?”
“Ở làng Lá có người sẽ thích cháu sao?” Naruto bình thản mở miệng, hắn khẽ liếc quay đầu nhìn về phía Hokage đệ tam. Nụ cười cực kỳ thê lương còn mang theo châm chọc: “Từ nhỏ mọi người đều chán ghét cháu coi cháu là quái vật. Ông chưa từng nói cháu lý do vì sao cháu bị mọi người coi như vậy? Ông chỉ biết nói với cháu chỉ cần cố gắng là có thể nhận đồng của mọi người. Mặc dù cháu nở nụ cười với họ đổi lại chỉ là những cục đá, những lời lăng nhục, những cú đấm và những cú đá. Cháu biết cố gắng thế nào đây? Cháu dám đi thích con gái của họ sao? Hoặc có cô gái nào dám đi thích cháu sao?”
Đến đây, Naruto xoay lại thân mình sau đó nhanh chóng rời đi. Hắn để lại Hokage đệ tam một mình trong phòng làm việc cùng theo sau đó là một tiếng thở dài. Naruto chẳng thèm quan tâm điều đó vì hắn thực sự quá chán ghét Hokage đệ tam rồi.
Mặt trời bắt đầu mọc lên trên cao ngôi làng Lá yên bình...
Ngay buổi sáng sớm, Naruto đi ra ngoài. Hắn thức dậy thực sớm rèn luyện bản thân nhưng trong lòng luôn lo lắng về phía Temari. Đến cuối cùng, hắn không nhịn được mà trực tiếp hướng về phía khu nhà nghỉ của ninja làng Cát mà đi.
“Temari!” Thấy được khuôn mặt quen thuộc, Naruto nở nụ cười hoà nhà. Hắn vội vã bước đến.
“Naruto!” Temari cũng quay đầu ra mừng rỡ đáp lại.
“Quạ, quạ...” Bất chợt âm thanh tiếng quạ kêu làm cho hai người giật mình. Họ ngẩng đầu lên thì thấy được ở trên mái nhà cao xuất hiện mấy con quạ. Theo đó một vài con quạ khác cũng từ nơi khác bay đến. Xem ra ở trên đó có xác thứ gì đó chết.