- Trang chủ
- Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy
- Chương 234
Tác giả: Đản Quyền
Chương 234
Người vệ sĩ thực sự là sắp khóc rồi.
Không có cách nào a, hai cậu chủ nhỏ nhà bọn họ, thật sự là có chút không phải con người Vốn dĩ, sau khi Diệp Sâm quyết định đưa bọn nó đến Malaysia, anh biết con trai mình cũng không phải người dễ lừa như vậy, nên đã đặt biệt phái bảy tám vệ sĩ đi theo suốt chặng đường.
Mà cũng không ngờ được rằng, sau khi vừa đến sân bay, hai tên nhóc con này, một đứa lấy cớ vào nhà vệ sinh, đánh lạc hướng vệ sĩ, sau đó đứa còn lại dùng máy tính bảng, lập tức hack hết toàn bộ điện thoại của bọn họ…
Thật sự, Diệp Sâm và Mộc Vân không hề nhìn thấy dáng vẻ người ngã ngựa nào của bọn họ lúc đó ở trong sảnh đợi của sân bay.
Đó chính là một thảm họa!
“Thật là một lũ bỏ đi không giúp ích được gì!”
Diệp Sâm hung hăng mắng người vệ sĩ này một câu, ngay lập tức bước ra khỏi bàn làm việc.
Mộc Vân nhìn thấy, cũng nhanh chóng đi theo phía sau.
Diệp Diệp Sâm: “Cô đi theo tôi làm cái gì? Tôi bảo cô cút đi cô không nghe thấy sao?”
Mộc Vân mở miệng đi tới: “Không nghe thấy, Diệp Sâm, lúc này rồi, chúng ta trước tiên tạm thời đừng cãi nhau nữa, tìm được con trai trước rồi hằng nói, có được không?”
Cô bắt đầu đứng sau lưng anh đáng thương mà khẩn cầu.
Không có cách nào, cô chính là như vậy, con trai là yếu điểm của cô, lúc này đừng nói bảo cô hèn, cho dù là bảo cô nhận sai, nói những lời bản thân nói vừa rồi đều là…!
Cô cũng sẽ làm mà không hề do dự.
Diệp Diệp Sâm hung hăng nhìn cô chăm chằm.
Nhưng cuối cùng, anh cũng vẫn là chọn con trai mình, sau đó, cả hai người cùng nhau đi ra ngoài.
Các nhân viên ở văn phòng chủ tịch vẫn đang chuyện phiếm ở bên ngoài: ”…”
Tiết tấu gì đây?
Chủ tịch vậy mà cùng người phụ nữ trẻ tuổi này đi ra ngoài? Cô ta cuối cùng là có lai lịch gì vậy?
Không đúng, người phụ nữ này… Có phải là nhìn trông có chút quen mắt không?
Mắt Biếc ấy, đôi môi nhợt nhạt đó…
“Mẹ nó, đó không phải là… Vợ cũ của tổng giám đốc sao”
Có một trận động đất xảy ra trong toàn bộ văn phòng chủ tịch…
Mặc Hi và Diệp Minh Thành quả thật đã chuồn mất.
Tuy nhiên, bọn họ không có chạy xa, vẫn ở trong sân bay, vì bọn họ đang thương lượng một chuyện đại sự cực kỳ quan trọng!
“Em nghĩ ba và mẹ nhất định là lại xảy ra vấn đề rồi”
“ừ”
Diệp Minh Thành ngồi trên sô pha trong quán cà phê, bàn tay nhỏ nhắn cầm một cốc sữa nóng, rất buồn phiền đồng ý với cách nghĩ của em trai.
Quả thật, đột nhiên đón bọn họ từ nhà trẻ đưa ra sân bay, sau đó lại không đưa em gái đến cùng, không cần phải nghĩ thì cũng biết là đã có chuyện xảy ra, hơn nữa đó còn là chuyện gì đó rất tệ Vậy thì bây giờ phải làm như thế nào?