- Trang chủ
- Bia Đỡ Đạn Phản Công
- Chương 507: Cô gái trong đoàn xiếc -12
Tác giả: Hoàn Nhĩ WR
Đã trở thành công chúa rồi Cam Lộ muốn đối phó với một Triệu Bách Hợp vô cùng dễ dàng, lúc đầu cô chỉ muốn cảnh cáo Triệu Bách Hợp, muốn đánh cô ta một trận cho cô ta biết hậu quả khi ngấp ghé đàn ông của mình, thế nhưng lúc vô tình cô nhìn thấy dung mạo của Triệu Bách Hợp, Cam Lộ lại càng kinh hãi, Triệu Bách Hợp lớn lên tướng mạo quá giống cha nuôi đi, khi hé miệng cười rộ lên thậm chí giống y bóng dáng mẹ nuôi cô, nếu như chỉ giống một mình Cam thị trưởng Cam Lộ có thể thuyết phục chính mình đây là trùng hợp, nhưng vừa giống Cam thị trưởng vừa có nét giống mẹ nuôi trong lòng Cam Lộ không khỏi có chút lo sợ bất an. Cô không dám lộ chuyện này ra ngoài, mà trước tiên gọi điện thoại cho cha mẹ ruột mình.
Tuy nói Cam Lộ bây giờ đang sống cùng cha mẹ nuôi, ngày thường thoạt nhìn cùng một nhà Cam thị trưởng thân thiết vô cùng, nhưng chính thức gặp chuyện người Cam Lộ nghĩ đến trước tiên là cha mẹ ruột của mình. Cô đem việc Triệu Bách Hợp nói với cha mẹ mình xong, lúc đó cha mẹ cô có chút khẩn trương liên tục dặn dò cô muốn cô đuổi Triệu Bách Hợp ra khỏi thủ đô, không thể để cho cô ta cùng một nhà Cam thị trưởng gặp mặt, vì chuyện này mẹ ruột Cam Lộ ở ngoại thành đặt biệt đi một chuyến vào thủ đô, một chuyến này cũng nói cho Cam Lộ một bí mật động trời.
Lúc trước hai vợ chồng Cam thị trưởng là thành phần tri thức về nông thôn, tuy lúc đó gặp nhiều khó khăn, nhưng cha mẹ ruột Cam Lộ nhìn ra được hai người này đều là người có học thức trong nhà lại có bối cảnh, lúc này xuống nông thôn tổng có một ngày sẽ trở về, bởi vậy cả nhà bọn họ đều vô cùng nịnh bợ với hai vợ chồng Cam thị cuối cùng thành công trở thành bằng hữu. cũng tại lúc hai bên gia đình hai người vợ đều mang thai còn định ra hôn ước cho con, đáng tiếc cha mẹ Cam Lộ sinh ra con gái, hai vợ chồng Cam thị hai năm sau cũng sinh ra con gái, bởi vậy việc hôn ước tự nhiên xóa bỏ.
Lúc đầu hai vợ chồng Cam thị rất thích Cam Lộ, nhưng cuối cùng hai vợ chồng họ cũng có con gái, đối với Cam Lộ chỉ là yêu thích bình thường mà thôi cũng không thể so sánh với con ruột của mình, cha mẹ Cam Lộ biết rõ nếu mình không tìm cách, cả đời này tối da chỉ là bằng hữu với vợ chồng Cam thị mà thôi, thế nhưng hai chữ ‘bạn bè đáng bao nhiêu tiền? Nếu như là thân thích sau này hai vợ chồng Cam thị phát đạt còn có thể dính một chút vinh quang, nói không chừng chút vinh quang kia làm cho cha mẹ Cam Lộ phát đạt. Nhưng nếu chỉ là bạn bè bình thường cho dù tình cảm lúc này có tốt đi chăng nữa nhưng sẽ có một ngày cũng lạnh nhạt, vì cả đời không biết có bao nhiêu bằng hữu, cha mẹ Cam Lộ cũng sợ quan hệ bằng hữu có dùng đại bát bắn không tới này đến lúc hai vợ chồng Cam thị phát đạt lấy quan hệ gì để tiếp cận đây?
Nghĩ đến đây, cha mẹ Cam Lộ liền hung ác xuống, dứt khoát thừa lúc hai vợ chồng Cam thị không chú ý bán đứa con gái chưa đầy 3 tuổi của bọn họ cho đoàn xiếc đang biểu diễn trên thị trấn. Đoàn xiếc này ăn cơm trăm họ vào Nam ra Bắc không chỗ ở cố định, đứa bé bán vào đoàn xiếc sẽ được mang đi khỏi nơi này, sau này đi khắp cả nước, muốn tìm trở về nào đâu dễ dàng vậy? Niên đại này khoa học kỹ thuật chưa phát triển, lúc đó viết gửi một bức thư tay đã là công việc khó khăn, nếu như muốn tìm một đứa bé bị bắt cóc đương nhiên không thể, cũng chính vì thế ở thời điểm đó vô số đứa bé bị bắt cóc khỏi cha mẹ của mình.
Lúc đầu hai vợ chồng Cam thị mất đứa bé, trong một đoạn thời gian hai người giống như phát điên đi tìm khắp nơi, nhưng lúc ấy đoàn xiếc đã sớm rời đi nơi khác, muốn tìm thấy đứa bé là việc không thể nào, thơi gian lâu dần hai vợ chồng Cam thị giống như dự tính của cha mẹ Cam Lộ, sau khi không có đứa con bọn họ dời lực chú ý lên người Cam Lộ, bọn họ bắt đầu xem Cam Lộ như con ruột của mình, lúc mới bắt đầu cha mẹ Cam Lộ có chút chờ đợi lo lắng, rất sợ việc năm đó mình làm bị người phát hiện, thế nhưng từng ngày từng ngày trôi qua việc kia không ai phát hiện ra bọn họ liền an tâm, ỷ vào Cam Lộ được cưng chìu, bọn họ dính hào quang của Thị trưởng ở tại thôn của mình cũng lấy được chức vụ, từ người nông dân chỉ biết ruộng đồng giờ trở thành quan chức được người nịnh nọt. Hiện nay cả nhà Cam Lộ đều phát đạt đều cho rằng chuyện năm đó thần không biết quỷ không hay, lại không ngờ rằng sau mấy chục năm Triệu Bách Hợp bị bán trong đoàn xiếc lại xuất hiện.
Lúc biết được chân tướng Cam Lộ sợ hãi hết một tiếng, cô ta không nghĩ tới cha mẹ mình lại lớn mật như thế, cô bắt đầu lo lắng cha mẹ nuôi sẽ biết được sự thật, nhưng đợi cô bình tỉnh lại, cô quyết định không để chuyện này cho bất luận kẻ nào biết được đặt biệt là cha mẹ nuôi của mình. Cô không thể mất đi những gì hiện tại đang có, những gì bây giờ có được chính là do cha mẹ nuôi cho cô đấy, nếu như không có một người cha là Thị trưởng, thì người trong thủ đô ai biết cô là ai? Cô ta đã quen cuộc sống sang giàu, đã quen làm công chúa, cô không muốn trở về nông thôn trở thành một cô gái bình thường, cô muốn gả cho vị hôn phu nhà cao cửa rộng, cô muốn có được tất cả của nhà họ Cam, nếu như hai vợ chông Cam thị không có con, với mức độ yêu quý sủng mình như bây giờ, sau này người thừa kế nhà họ Cam sẽ là mình, về sau cô sẽ chân chính trở thành công chúa, cô không thể để tất cả những thứ này bị người khác đoạt đi.
Triệu Bách Hợp kia lúc trước không chỉ câu dẫn vị hôn phu của mình, bây giờ lại muốn cướp đi hết thảy của mình, đương nhiên Cam Lộ không cho phép chuyện như vậy phát sinh, bởi vậy cô cố ý sếp đặt Triệu Bách Hợp đưa Triệu Bách Hợp vào chỗ chết! Không phải bộ dáng Triệu Bách Hợp lớn lên xinh đẹp thích câu dẫn người khác sao? Cô nhất định nghĩ biện pháp hủy đi gương mặt của cô ta xem có người đàn ông nào còn muốn cô ta không, đến lúc đó gương mặt cô ta bị hủy thì cha mẹ nuôi sẽ không nhận ra được Cam Lộ mới an tâm, do đó cô tìm cách muốn đối phó với đoàn xiếc Triệu gia, cô muốn đưa Bách Hợp vào chỗ chết, nhất là qua đều tra xác thực Bách Hợp có khả năng là con ruột của hai vợ chồng Cam thị, cô lấy được máu của Bách Hợp đi xét nghiệm xác định Bách Hợp là con gái ruột của họ. Cam Lộ càng không thể buông tha cho Bách Hợp.
Cô nghĩ hết các phương pháp để xử lý Bách Hợp, nhưng cái người nhu nhược này không biết tại sao trong một năm trở lại đây ngoan cường hơn, cô ta thậm chí nổi tiếng tiếp nhận mấy làn phỏng vấn, lúc Cam Lộ biết tin tức này trong lòng vừa kinh vừa sợ, may mắn cha mẹ nuôi của cô không thích xem những tin tức giải trí này, gần đây Cam thị trưởng thích xem tin tức tài chính kinh tế cùng tin tức dân sự, cho nên đoàn xiếc Triệu gia nổi tiếng cũng không phát hiện Bách Hợp tồn tại, về sau Cam Lộ bắt đầu chèn ép đoàn xiếc, gần một năm qua hiệu quả rất tốt danh tiếng đoàn xiếc không còn vang dội giống trước, trên ti vi báo chí rốt cuộc không còn nhìn thấy tin tức của đoàn xiếc Triệu gia, Cam Lộ mới an tâm nhẹ nhàng thở ra thế nhưng sự nhẫn nại của cô đối với Bách Hợp không cách nào đè nén được nữa.
Lúc này sở dĩ Cam Lộ không có ngăn cản Bách Hợp đi gặp người Đại sứ quán chỉ vì muốn xem náo nhiệt. nghĩ mà xem, vốn là con gái ruột của vợ chồng Cam thị trưởng xuất thân không giống người bình thường, hôm nay lại như một con châu chấu nhảy chết trong lòng bàn tay mình, cảm giác này mang đến cho Cam Lộ một loại thống khoái, bởi vậy cô quyết định hào phóng không đi ngăn cản Bách Hợp, cô muốn cho Bách Hợp tự chuốt lấy nhục nhã trong lúc thống khổ nhất lại cho Bách Hợp một kích chí mạng!
Nghĩ đến đây Cam Lộ lại nhịn không được nở nụ cười, vừa rồi cô đã gọi điện thoại cho cục Công thương cùng Cục cảnh sát, đoàn xiếc Triệu gia đã tách ra, đến lúc đó cô có thể nói Bách Hợp tụ tập làm ăn phi pháp, lúc đó tìm lý do giam Bách Hợp lại, muốn cho Bách Hợp bị nhốt vài năm, lúc nào muốn thả ra phải xem tâm tình của mình rồi, một khi Bách Hợp bị nhốt vào trong tù, cả đới này cũng không xem là bị hủy, nhưng một người ngồi tù muốn cùng một Thị trưởng ngày kiếm bạc tỷ gặp mặt, cơ hội như vậy hầu như bằng không, bản thân mình cũng không cần lo lắng có một ngày chính mình bị đuổi ra khỏi Đế đô.
Xong xuôi hết thảy, cũng đã gọi điện thoại xác định người của Cục cảnh sát chuẩn bị xuất phát, Cam Lộ mới thở phào một cái, hơn nữa sớm cho người chuẩn bị rượu vang muốn vui vẻ ăn mừng.
Cam Lộ cho rằng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay mình, nhưng bên kia Bách Hợp đã thuận lợi gặp được người trong Đại sứ quán, cô cũng không có chuốt lấy nhục nhã như trong tưởng tượng của Cam Lộ, trong nhiều lần nhiệm vụ trước cô đã từng tiến vào nhiệm vụ có người nước ngoài, hơn nữa nhiều lần nhiệm vụ cũng học qua chuyên ngành này, lúc này người học ngoại ngữ ít, nhưng Bách Hợp lại là một trong số ít biết ngoại ngữ đó. Cô từng ở trong kịch tình cùng nhân vât Taylor ở nước ngoài sinh sống qua vài năm*(Trong thế giới Lòng mẹ trong lao lý – Bách Hợp thay con của nguyên chủ ngồi tù ý), lúc nhìn thấy người của Đại sứ quán, cô một hơi ngoại ngữ lưu loát khiến người Đại sứ quán có chút giật mình, bất luận là phong thổ dân tình hay một ít lễ nghi giao tiếp Bách Hợp đều làm rất tốt, người đại sứ quán kia lúc mới bắt đầu đối với Bách Hợp còn lạ lẫm, càng về sau nói chuyện càng rôm rả.
Trong Đại sứ quán lúc Bách Hợp biểu diễn một số động tác xiếc truyền thống, trong đó đương nhiên dùng tới một tí kỷ xão công phu Trung Quốc, một cái thuật kinh công đơn giản cũng làm cho người ngoại quốc trố mắt nhìn, ngay khi biết Bách Hợp muốn xin giấy phép lưu diễn nước ngoài, người Đại sứ quán kia ngay lập tức đồng ý. Lần này vào Đại sứ quán giải quyết công việc dễ dàng tưởng tượng của Bách Hợp hơn nhiều, người ngoại quốc đối với công phu truyền thống rất hiếu kỳ cùng sùng bái vượt qua tưởng tượng của người Trung Quốc, ở tại quốc gia Tây Phương này, họ đều sùng bái ảo thuật phương đông, sùng bái các loại hình truyền thống của nước khác, hơn nữa người ngoại quốc cũng sùng bái các cổ vật từ các đời trước lưu truyền lại.
Đợi khi Bách Hợp biểu diễn xong hết các động tác, người thân hình cao to ngoại quốc kia bắt đầu quấn quít lấy Bách Hợp muốn học công phu chính tông, hy vọng Bách Hợp có thể nhận người đệ tử này. Bên kia Cam Lộ tính toán thời gian không khác biệt lắm, cô ta cảm thấy Bách Hợp vào Đại sứ quán hơn nửa tiếng đồng hồ, lúc này có lẽ đã bị đuổi ra ngoài, bởi vậy báo hiệu cho Cục Cảnh sát cùng cục Công thương bắt đầu hành động, Cam Lộ tưởng tượng Bách Hợp chật vật bị người Đại sứ quán đuổi ra, một bên tưởng tượng người đoàn xiếc lúc hay được tin dữ, nhịn không được đắc ý cười to ra.