- Trang chủ
- Bia Đỡ Đạn Phản Công
- Chương 496: Cô gái trong đoàn xiếc 1
Tác giả: Hoàn Nhĩ WR
Edit: Jolly
Beta: Sakura
Trong nhiệm vụ lần này Bách Hợp đã hoàn thành tâm nguyện của Quan Bách Hợp, không những thay cô ấy giữ vững vị trí của Quan gia, độ hóa cá chép yêu, mạng của Vân Xảo cũng giữ lại được, chuyến nhiệm vụ này may mắn có Vân Mộ Nam giúp đỡ, xem như nhiệm vụ hoàn thành mỹ mãn.
Bách Hợp vừa trở lại trong tinh không liền thở phào nhẹ nhõm, mỗi lần trong nhiệm vụ cô đều chuẩn bị tinh thần đầy đủ, chỉ có về trong này cô mới thả lỏng, lúc này Lý Duyên Tỷ đang nằm nghiêng trên giường xem sách, tóc buộc ngọc quán, hai bên ngọc quán rũ xuống hai chuỗi ngọc châu kéo dài tới trước ngực, vài sợi tóc dài đen nhánh tản ra trên giường, vạt áo cũng rủ xuống giường, bộ dáng lười biếng giống như một bức tranh, tư sắc hơn người.
Lúc trở về nơi quen thuộc có thể nhìn thấy người đợi mình, bên khóe miệng Bách Hợp không tự chủ được lộ ra nét tươi cười, trong ánh mắt lộ ra chút vui vẻ. Lúc Lý Duyên Tỷ nhìn thấy cô trở về, không có mở miệng nói chuyện, bỏ quyển sách đang cầm trên tay thả xuống, anh giang ra hai tay, Bách Hợp nhẹ nhàng bước qua nhào vào lồng ngực của anh.
“Lần này bị dọa sợ rồi hả?” Lý Duyên Tỷ ôm chặt lấy cô, cúi đầu chôn trong cổ cô hít sâu một hơi, cảm giác trong ngực đều là hơi thở của cô, tâm tinh có chút phiền muộn từ từ bình tĩnh trở lại. Đây là lần đầu Bách Hợp chủ động bước về phía anh ta, không như lúc trước anh ta luôn là người bước về phía cô, bằng vào điểm này cũng đủ để cho Lý Duyên Tỷ vui mừng trở lại, ngón tay của anh ta hơi ngóe một cái, giống như trong lòng có sợi dây dàn bị người gảy nhẹ, cảm giác ngứa ngáy làm cho Lý Duyên Tỷ cảm thấy phải làm cái gì đó mới bình tĩnh lại được, thế nhưng bình sinh luôn luôn là muốn như thế nào thì liền như thế nào, trước giờ chưa từng nghĩ tới sẽ ủy khuất người của mình, lúc này cũng không đành lòng làm cái gì hù dọa đến Bách Hợp.
Lý Duyên Tỷ cười khổ một tiếng, hai tay bên hông Bách Hợp thoáng tăng thêm lực đạo, người trong ngực vốn đang yên tĩnh lại có chút bất mãn hơi uốn éo thân thể, anh lại vô ý thức nới lỏng tay ra.
“Hơi sợ, tinh thần lực đã tăng lên cao rồi tại sao em vẫn bị ảnh hưởng của Quan Bách Hợp?”
Bách Hợp dựa vào ngực Lý Duyên Tỷ, mái tóc dài mượt của anh vừa vặn rơi vào trước mặt cô, cô đưa tay vuốt vuốt lại quấn vào trên đầu ngón tay, Lý Duyên Tỷ mỉm cười cuối đầu nhìn cô, cũng không ngăn cản động tác của cô: “Thực tế mà nói thì Quan Bách Hợp cũng là một trong các lệ quỷ, nàng ta chết trong tay cá chép yêu liền nhiễm oán khí, oán khí có khi cũng là một loại tinh thần lực nào đó, lúc còn sống Quan Bách Hợp là người bình thường, nhưng cả nhà con gái chết, bản thân nàng ta cũng chết thảm, làm cho sau khi chết giá trị tinh thần sẽ tăng cao, cũng chính là oán khí mà em biết.”
Một số người lúc còn sống có thể không nhìn thấy, nhưng nếu một khi chết đột ngột oán khí sẽ tăng lên rất nhiều lần, quỷ hồn lúc này được gọi là lệ quỷ, tinh thần lực sẽ lập tức vì oán khí hình thành mà gia tăng. không chỉ là quỷ hồn như cá chép yêu vậy có thể hóa thành thực thể ăn thịt người, mà còn có thể dùng tinh thần lực điều khiển vật thể.Tuy Bách Hợp thay Quan Bách Hợp làm nhiệm vụ nhưng từ đầu tới cuối cô chỉ là tá hồn, cho dù tinh thần lực đã được 80 điểm, nhưng khi tiến vào nhiệm vụ thân thể lại là người khác, cho nên bản năng vẫn bị áp chế, trừ phi tinh thần lực của cô hoàn toàn vượt qua nguyên chủ mới có thể chính thức nắm giữ thân thể trong nhiệm vụ.
Nhưng bởi vì Quan Bách Hợp chết thảm, trước khi chết do âm kém dương sai trở thành oan hồn bị lệ quỷ hại chết, giá trị oán khí liên tục tăng lên, cho nên Bách Hợp mới cảm thấy có chút không khống chế được thân thể của Quan Bách Hợp, ngược lại có lúc lại bị nguyên chủ bài bố.
Bách Hợp nhẹ gật đầu, sau khi biết rõ nguyên nhân cảm thấy thân thể thường xuyên bị khống chế, rất nhanh liền thả lỏng, theo độ khó tăng cao của nhiệm vụ, cô không có khả năng vĩnh viễn sẽ thuận buồm xuôi gió, kỳ thật tình trạng hiện tại là tốt nhất ít nhất độ khó của nhiệm vụ gia tăng sẽ để cho mình luôn duy trì cảm giác cảnh giác nhất định, không đến mức sơ ý chủ quan, cuối cùng lại hại chính mình.
“Cũng may còn có ấn ký anh tặng em, khiến lúc tu luyện năng lực tăng lên rất nhiều.” Bách Hợp cảm thán nói một câu, Lý Duyên Tỷ nhẹ vuốt tóc cô, không có lên tiếng. Anh đã không phủ nhận, liền chứng minh mình đoán không sai, vài lần tiến vào làm nhiệm vụ, trí lực được tăng cao xác thực có liên quan đến Lý Duyên Tỷ, nghĩ đến việc anh không có bên cạnh mình, anh vẫn có cách giúp mình, trong lòng Bách Hợp cũng nhận phần nhân tình này của anh, mặt lại cọ sát trên ngực anh tìm vị trí dễ chịu thoãi mái dựa vào cũng không có lên tiếng nữa.
Lý Duyên Tỷ cảm giác được thân thể cô buông lỏng, tính cách của cô không phải nhiệt tình như lửa, cũng không làm nũng với mình, trong cuộc đời dài đằng đẵng này, kỳ thật anh không hiểu rõ lắm phụ nữ ;ă,s, trước kia tâm của anh quá lớn, trong tất cả các đồ vật nắm giữ chưa từng bao gồm nữ nhi thường tình, nhưng hôm nay lại hao tâm tổn trí để chiếm được món đồ mà trước kia mình không để vào mắt, lại phát hiện món đồ này so với thực lực và quyền thế thì mê người hơn nhiều, ít nhất lúc Bách Hợp ôm anh thì anh có cảm giác thỏa mãn nhiều so với bất cứ cái gì có được trước đó.
Tựa trên người Lý Duyên Tỷ nghĩ ngơi một hồi lâu tư liệu của Bách Hợp trong tinh không hiện ra
Giới tính: Nữ (Có thể biến đổi giới tính)
Tên: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 84 (Max 100 điểm)
Dung mạo: 90 (Max 100 điểm)
Thể lực: 77 (Max 100 điểm)
Võ lực: 51 (Max 100 điểm)
Tinh thần: 82 (Max 100 điểm)
Danh vọng: 44 (Max 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Thiên Địa môn Đạo Đức Kinh, Nam Vực Cổ thuật, Tinh thần Luyện thể thuật
Sở trường: Nấu ăn cao cấp, Diễn xuất cao cấp, Thuật ngũ hành bát quái
Mị lực: 65 (Max 100 điểm)
Ấn ký: Khí tức Chân Long Hoàng tộc
Nhiệm vụ lần này tuy mạo hiểm nhưng cũng là nguyên nhân giá trị thuộc tính của Bách Hợp tăng cao lên, cho nên ngoại trừ tinh thần ra, còn lại các giá trị thuộc tính khác đều không có tăng, nhìn thấy giá trị tinh thần tăng lên 82 điểm, Bách Hợp suy nghĩ: “Em muốn đem một điểm do anh tặng thêm vào võ lực, được không?”
Giá trị tinh thần 82 điểm đã đủ dùng, lần này thân thể cô chịu một ít bài bố ngoài ý muốn của Quan Bách Hợp, trị số tinh thần 80 cũng đã đủ dùng rồi, ngược lại là giá trị võ lực thật sự quá thấp, nếu như giá trị võ lực đạt được 80 điểm, Bách Hợp tin tưởng nếu cho cô trở về nhiệm vụ của Quan Bách Hợp một lần nữa, nửa năm tuyệt đối có thể chống đỡ hai ba năm thời gian luyện tập, đến lúc đó thu phục cá chép yêu kia căn bản không cần dựa vào ngoại lực giúp đỡ, dù sao chỉ có bản thân cường đại mới thật sự là cường đại.
Bờ môi Lý Duyên Tỷ cọ cọ vào trán cô, nhẹ giọng đáp ứng một câu: “Được.”
Anh không chút do dự đáp ứng yêu cầu của mình, trong lòng Bách Hợp cảm thấy ngọt ngào, cô nhìn thấy ánh sáng trong tinh không chậm rãi biến đổi, giá trị võ lực của mình từ 51 rất nhanh biến thành 52, mà giá trị tinh thần vốn là 82 cũng không bị giảm xuống, Lý Duyên Tỷ cho thêm mình một điểm giá trị thuộc tính, tuy Bách Hợp không thích ù ù cạc cạc chiếm tiện ghi, nhưng vì Lý Duyên Tỷ tặng không nhiều lại thêm quan hệ mật thiết của hai người bây giờ, cho nên Bách Hợp cũng không tìm cớ cự tuyệt, chỉ cảm thấy khuôn mặt hơi đỏ lên chấp nhận lễ vật này, nhưng đến cùng biểu lộ có chút không được tự nhiên: “Anh làm thế nào để nó xuất hiện?”
Nhìn thấy cô xấu hổ nhưng vẫn làm ra bộ dáng trấn định, khóe miệng Lý Duyên Tỷ vểnh lên, vừa cầm lấy tay cô, bao tay cô trong lòng bàn tay chỉ chừa một ngón trỏ trong không trung hư vô vẽ vài nét, các ngôi sao vốn cố định trong tinh không bắt đầu chuyển động theo động tác ngón trỏ của cô, đến nơi cô trỏ đến, vô cùng thần kỳ, càng quan trọng hơn là trong lòng bàn tay Lý Duyên Tỷ truyền đến cảm giác năng lực cuồn cuộn, anh tnắm lấy tay mình cảm giác lúc mượn ngón tay mình trỏ về các ngôi sao, để cho Bách Hợp lần đầu tiên cảm giác được lực lượng của chủ nhân tinh không trong lúc vô tình triển lộ ra làm cho người khác không thể không tuân theo. Trước kia Lý Duyên Tỷ trong lòng Bách Hợp không có gì làm không được, có thể chưa từng nhìn thấy qua anh tự mịnh động thủ, loại cảm giác này vô cùng mãnh liệt, lúc này vô tình chạm vào anh, Bách Hợp quay đầu lại nhìn anh thì thấy biểu lộ trên mặt anh vô cùng chăm chú, đường cong dưới cằm ưu mỹ, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, hiển nhiêm tâm trạng lúc này rất tốt, tướng mạo của Lý Duyên Tỷ luôn làm cho người khác kinh diễm, vẻ đẹp của anh không phải dạng bình dị gần gũi, mà là tướng mạo tinh xảo đem đến áp bách cùng khoảng cách nhất định cho người khác. Lúc này hai người đứng sát vào nhau, cô đưa tay là có thể chạm tới, lúc Bách Hợp quay đầu lại nhìn, Lý Duyên Tỷ thậm chí vô ý thức cuối đầu thấp xuống, nhẹ giọng hỏi một câu: “Không thú vị sao?”
Bách Hợp lắc lắc đầu, lúc anh chủ động cúi thấp xuống, trong mắt trong trẻo lạnh lùng kia toàn bộ chỉ chứa hình bóng cô, cô dùng cánh tay trái còn lại không bị Lý Duyên Tỷ nắm giữ kia vòng lên cổ anh, ngước đầu nhẹ nhàng hôn tới cánh môi của anh ta.
Vành tai tóc mai chạm vào nhau, sau khi thân mật đủ rồi Lý Duyên Tỷ mới tiễn Bách Hợp ra khỏi tinh không, lúc bóng cô vừa rời khỏi, ý cười trên mặt Lý Duyên Tỷ từ từ mất đi, anh trầm mặt một hồi lâu, sau khi cảm giác khí tức trên người Bách Hợp phai nhạt đi, mới tiếc nuối thở dài, cái nơi anh từng ngây người không biết bao nhiêu năm thời gian, bây giờ lại làm cho anh cảm thấy một mình một người có chút tịch mịch.
Một thân ảnh cao gầy được Lý Duyên Tỷ thả ra, sau khi bóng dáng đó chậm rải hiện lên rõ ràng trong tinh không, mặc một thân áo sơ mi trắng, hai chân thon dài được bao bọc bởi quần quân trang màu vàng, dưới chân là đôi ủng da vừa vặn tới mắt cá chân, đang yên tĩnh đứng trước mặt Lý Duyên Tỷ không lên tiếng -Vân Mộ Nam.
Lý Duyên Tỷ híp mắt dò xét bất kỳ biểu hiện nào trên mặt một cái tôi khác của mình, thoạt nhìn ngũ quan hào hoa phong nhã, nhưng kỳ thật dưới vẻ bề ngoài ôn hòa lại mang theo ý chí cường hãn, lúc này Lý Duyên Tỷ cũng tìm thấy Vân Mộ Nam và định thu về, nhưng một nhân cách đã có ý chí kiên cường cũng không thích hợp bắt ép thu trở về, mà bản thân Vân Mộ Nam rất thông minh, đoán chừng hắn cũng nghĩ tới điểm này, bởi vậy bộ dáng lúc này vẫn như trước vô cùng trấn định.