- Trang chủ
- Bia Đỡ Đạn Phản Công
- Chương 341: Cô gái phía sau màn ảnh (4)
Tác giả: Hoàn Nhĩ WR
Lúc đầu còn đang lo lắng không biết làm thế nào để Bàng Mật Ngữ ngất đi, Bách Hợp cũng đã chuẩn bị đeo khẩu trang che kín mặt mình, thậm chí lúc đi ra cô còn mặc một cái áo khoác có mũ, nhưng khi xuống xe thấy Bàng Mật Ngữ nằm vật ra ghế trước không nhúc nhích, mới nhịn không được thở phào nhẹ nhõm. Đánh vào kính xe làm nó hiện ra vết nứt như mạng nhện, thủy tinh rơi đầy đất, cô dùng quần áo bọc lấy tay rồi mở cửa xe từ bên trong.
Giật dây an toàn trên người Bàng Mật Ngữ ra, lúc Bách Hợp kéo cô ta khỏi ghế trên xe, sợ cô ta giả bộ bất tỉnh, liền đánh một cái ở gáy cô ta, sau cái đập này, gáy Bàng Mật Ngữ nhanh chóng sưng lên một cục cỡ nắm tay, cho dù giờ cô ta giả vờ hôn mê, bị đánh lần này e rằng cũng phải ngất thật. Bách Hợp khiêng cô ta lên xe của mình, bấy giờ xung quanh gần như không có xe nào qua lại, cô ném Bàng Mật Ngữ tới ghế sau, nhanh chóng lái xe rời khỏi nơi này.
Sợ người này tỉnh lại đột ngột, thỉnh thoảng Bách Hợp lại đập một cái ở gáy cô ta. Cho đến gần đêm, cô đỗ xe dưới tòa nhà công ty của Cao Dịch Tự, khi Cao Dịch Tự đi ra, đi theo một lúc, Bách Hợp mới tìm được cơ hội hành động khi anh ta ở một mình, đánh anh ta ngất xỉu rồi quẳng vào trong xe.
Nơi tổ chức tiệc cũng không xa, nhưng có rất nhiều bảo vệ vì tính đặc thù của buổi gặp mặt này, dù sao phần lớn những người ở bên trong không phú thì quý (không giàu thì cũng có địa vị), muốn xông vào cũng không dễ dàng, Bách Hợp còn mang theo hai người hôn mê. Giờ đứng bên bờ có thể thấy cách đó không xa ánh đèn trên cano như những ngọn lửa lốm đốm, chiếc cano kia ở tại du thuyền đang di chuyển trên mặt biển. Lúc này Bách Hợp có phần hối hận mình không học Cửu Dương Chân Kinh rồi, giờ đây không có chút nào khinh công, cô chỉ có thể đi dọc theo bờ xuống. Cô tìm được một nhà đang đậu thuyền đánh cá nhỏ, lấy CMND và ra giá cao thuê chiếc thuyền, rồi để cho người ta chở mình qua.
Bách Hợp không có lộ mặt ra, ngư dân trên thuyền nhỏ cũng không có vẻ kinh hãi, dù gì trên du thuyền cách đó không xa có những loại người như thế nào… có khả năng ngư dân đã sớm biết rồi, bởi vậy khi thu tiền chỉ là nhìn người hôn mê sau lại liếc Bách Hợp mặt đeo khẩu trang, mũ đội xuống rất thấp, chỉ cho là cô không dám lộ ra mặt mình, thậm chí còn chủ động nói cho Bách Hợp cách lên du thuyền.
Không bao lâu thì đến du thuyền kia, tuy nói phía Đông đã hiện ánh bình minh, nhưng lúc này trên thuyền còn rất nhiều người không ngủ, bốn phía đều có thể nghe được hơi thở mập mờ, một số nam nữ đang ở trong khoang thuyền chơi đùa, trong tình tiết Ý Bách Hợp đối với những chuyện này cũng không lạ gì. Bách Hợp nhìn thẳng, túm lấy hai người Cao Dịch Tự rồi nhảy lên thuyền, trực tiếp chạy đến boong tàu. Đuôi thuyền vốn là nơi kín đáo không có ai nhưng lúc này có thể sẽ đụng mặt một số người, ngược lại boong tàu là nơi trống vắng hẳn là không nhiều người lắm, vào lúc ấy cô lột sạch sẽ quần áo của hai người Cao Dịch Tự. Trong tình tiết không phải là Bàng Mật Ngữ nói Ý Bách Hợp sa đọa trên tàu sao, cô cũng muốn để cho Bàng Mật Ngữ nếm thử mùi vị này. Trong nội dung Cao Dịch Tự thành danh dựa vào phụ nữ, giờ đây cũng không khác lắm, Ý Bách Hợp thân bại danh liệt, anh ta cũng nên giống như vậy, biết được tình cảnh chuột chạy qua đường cũng như không dám ra cửa gặp người là cảm nhận gì.
Ném thân thể hai người ở boong thuyền, lại khiến cho hai người bọn họ ôm chặt nhau, bấy giờ Bách Hợp mới lẳng lặng núp vào trong thuyền. Sau hừng đông con tàu sẽ cập bến, đến lúc ấy cô sẽ lẻn vào đám nhân viên bảo an rồi xuống thuyền, dù sao trên thuyền phần lớn là nhân viên bảo an, ít nhất đã hơn trăm người rồi, đến lúc ấy trà trộn vào trong đó thì cũng không ai biết. Cô trộm một bộ quần áo của bảo an, thận trọng ở một chỗ mấy tiếng, sau một hồi chạy đi chạy lại thì cũng an toàn lên bờ, về đến nhà rửa mặt xong còn chưa kịp bật máy tính lên, Anna đã gọi điện đến:
“Li, bộ ảnh lần trước không thể dùng rồi, Cao Dịch Tự có scandal!”
Giọng Anna hơi lo lắng vang lên, chưa đợi Bách Hợp mở miệng, cô ấy lại nói tiếp: “Khả năng là lần này Putte phải về Paris chịu tội rồi.”
Một mặt Bách Hợp mở máy tính, một mặt nghe Anna nói công việc trong sáng nay.
Phóng viên kia lăn lộn trên du thuyền bảy tám ngày, vốn đã chụp được rất nhiều chuyện giữa minh tinh và ông chủ lớn, không nghĩ tới buổi sáng hôm nay trong lúc vô tình lại có thể phát hiện Cao Dịch Tự cùng người đại diện vô cùng nổi danh của anh ta – Bàng Mật Ngữ ở boong thuyền. Hai người bị mấy tên đàn ông ôm trong ngực, lúc ấy Cao Dịch Tự giống như đã bất tỉnh nhân sự, người ôm anh ta có tiếng là thích đàn ông đấy, phóng viên kia không dám chụp nhiều, nhưng lại lén lút chụp chính diện mặt Cao Dịch Tự cùng Bàng Mật Ngữ, lần này dùng làm trang bìa báo tin tức!
Vốn Bách Hợp chỉ muốn Cao Dịch Tự và Bàng Mật Ngữ bị dính gièm pha mà thôi, xem như thay nguyên chủ trút giận, không nghĩ tới hai người này xui xẻo tới vậy, bị người khác bắt được, vậy mà thật sự lại ăn một quả thật đắng. Giờ đây trên trời dưới đất đều là vẻ mặt cau mày nằm ở boong thuyền của Cao Dịch Tự, hầu như mỗi người đều nói chắc Cao Dịch Tự ăn thuốc cấm, nên lúc này mới có bộ dáng bất tỉnh nhân sự, mà Bàng Mật Ngữ tuy được phủ chăn bông dày, nhưng lúc này kẻ ngốc cũng biết những người đàn ông đang đè trên người cô ta làm cái gì.
‘Thiên Vương giải trí là tên nghiện, nữ vương cao ngạo lại là đồ hạ lưu.’ Tít lớn này choán phần lớn ở trang bìa hôm nay. Phóng viên kia chụp mặt người rất rõ nét, cho dù là Cao Dịch Tự không muốn thừa nhận, chỉ sợ bây giờ cũng không tìm ra được cớ nào, ngày thường fan hâm mộ của Cao Dịch Tự toàn nói lời bênh vực cũng bắt đầu mắng chửi. Nói với Anna mấy câu rồi dập điện thoại, lúc Bách Hợp đang thấy có chút buồn cười, đột nhiên điện thoại lại reo lên.
Đây là một số lạ gọi tới, Bách Hợp vừa tiếp điện thoại, liền nghe được một giọng nói âm trầm: “Là cô làm đi, cô Ý?”
Tuy nói giọng nói còn có chút khô khốc, nhưng thoáng cái Bách Hợp nghe ra được, đây là giọng của Bàng Mật Ngữ, lúc này cô ta nghiến răng nghiến lợi, khẩu khí như là muốn ăn thịt người:
“Là cô làm?”
“Cô Bàng?” Bách Hợp dám khẳng định lúc mình làm chuyện này mọi hành động đã được che giấu kĩ rồi, nhưng giờ Bàng Mật Ngữ lại giống như đã biết chuyện này là do cô làm, khiến cô có chút giật mình, nhưng đương nhiên lúc này Bách Hợp sẽ không thừa nhận, bởi vậy một mực phủ nhận: “Cô Bàng đang nói gì tôi không hiểu, tôi vừa mới rời giường, đang phải chuẩn bị đi làm, nếu như không có việc gì, thì không thể cùng cô Bàng đây nói chuyện.”
“Ý Bách Hợp, cô làm gì mà đã chối, tôi biết là do cô làm, cô có thể gạt được người khác, cũng không lừa được tôi đâu.” Lúc này Bàng Mật Ngữ rất tỉnh táo, nói xong lời này liền trực tiếp kết thúc cuộc gọi.
Tuy không biết Bàng Mật Ngữ từ đâu mà có tự tin biết chuyện này là mình làm, nhưng Bách Hợp cũng không để lời cô ta ở trong lòng. Ở giây phút Bàng Mật Ngữ đối với mình lộ ra sát ý, liền khẳng định hai người không có khả năng làm bạn, không giả bộ nữa cũng tốt, lúc này trở mặt Bách Hợp cũng không sợ cô ta.
Tin tức mấy ngày liên tiếp đều là nói về chuyện này, toàn bộ ngành giải trí đều bởi ảnh chụp của hai người mà oanh động, ngay cả thương hiệu chỗ Bách Hợp cũng đổi người phát ngôn khác. Cao Dịch Tự trốn trong nhà không dám ra cửa, cho dù anh ta từng mở họp báo khóc trời kêu đất thanh minh chính mình oan uổng, nhưng căn bản không có người tin anh ta. Bây giờ anh ta đã bắt đầu nếm được loại mùi vị trước khi chết của Ý Bách Hợp, mỗi ngày không dám bước khỏi cửa, ngay cả điện thoại cũng không dám tiếp, không dám nhìn tới ánh mắt người khác dành cho mình. Rất nhanh hiển nhiên công ty cũng bỏ qua anh ta, vốn rất nhiều fan hâm một vô cùng chờ mong anh ta chuẩn bị quay ‘Hậu cung làm phi truyện’, lúc này xảy ra chuyện ầm ĩ to thế rất nhiều công ty không chịu đầu tư tiếp, thật sự sợ dính líu với Cao Dịch Tự dù chỉ là một chút.
Trong nháy mắt Bàng Mật Ngữ như là biến mất ở ngành giải trí, cô ta so với Cao Dịch Tự thì khá hơn, bởi phía trước đã có danh minh tinh của Cao Dịch Tự hứng đủ. Tuy chuyện của cô ta cũng bị gièm pha, nhưng đến cùng sự chú ý của mọi người đều đặt ở Cao Dịch Tự, cô ta giống như là biến mất ngay trước mắt mọi người, cô ta xin nghỉ việc. Nửa tháng sau, khi ảnh hưởng của tin tức dần lắng xuống, Bàng Mật Ngữ cũng không xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Nhưng Bách Hợp biết rõ cô ta không dễ dàng bị đánh bại như vậy, người như Bàng Mật Ngữ chỉ cần không bị đẩy vào chỗ chết, cho cô ta một cơ hội cô ta liền có thể một lần nữa đứng lên.
Thoáng cái hai tháng đã trôi qua, Bách Hợp vẫn lén thuê người tìm hiểu hành tung của Bàng Mật Ngữ, tổng công ty đã phái người phụ trách tới, trước đấy vì chọn sai người phát ngôn, Putte đã bị tổng bộ gọi về Paris. Chuyện đầu tiên sếp mới làm, chính là cho đám người Bách Hợp nghỉ ba ngày, hào phóng mời bọn họ đến một đảo nhỏ chơi đùa.
Vốn mấy năm trước hòn đảo này thuộc tư nhân, nhưng sau người ấy bị phá sản, đem hòn đảo này bán, được người ta khai phá thành địa điểm du lịch, xung quanh đảo thấy nhiều nhất chính là sòng bạc và khách sạn. Bách Hợp cùng Anna ở một phòng, buổi chiều sếp mới tới đề nghị ăn xong tới sòng bạc chơi, mọi người ngồi xuống trước bàn Baccarat (tên một loại trò chơi ở casino), một người đàn ông da trắng trẻ tuổi ôm một cô gái mặc đồ đuôi thỏ cũng đi theo ngồi xuống trước bàn, trong lúc vô tình Bách Hợp quay đầu nhìn thoáng qua, khi nhìn đến Bàng Mật Ngữ đã mấy tháng không thấy, rốt cuộc nở nụ cười.
Bấy giờ vẻ mặt Bàng Mật Ngữ tươi cười, nhìn không ra chút nào xấu hổ cùng không tự nhiên, cô ta mặc trang phục cô gái thỏ, phía sau ‘quần chữ T’ trên mông thậm chí còn có cái đuôi nho nhỏ màu trắng bằng lông tơ, cô ta trang điểm đậm, trên đỉnh đầu là hai lỗ tai dài dựng lên, lộ ra vũ mị gợi cảm, cô ta tựa như không có thấy Bách Hợp liếc mình, yên lặng ngồi bên cạnh người đàn ông kia, đưa tay quàng cổ người kia, cũng không có ý ngồi xa ra.
“Li, đây chẳng phải là Bàng Mật Ngữ sao?” Một vài người hình như cũng nhận ra Bàng Mật Ngữ, Anna là người nước ngoài vốn đối với ngoại hình người Trung Quốc không có khái niệm cũng nhận ra được Bàng Mật Ngữ. Hai ba tháng không thấy, cô ta hình như gầy đi một chút, bị người khác nhận ra cũng không lộ ra vẻ mặt khác thường, vẫn một bộ dáng bình tĩnh như lúc nãy.
“Vị này, chúng ta đánh bạc thắng thua, trao đổi bạn gái, như thế nào?” Người đàn ông dẫn theo Bàng Mật Ngữ cùng một đám người tới phía cấp trên mới vỗ vỗ tay, đưa ra một lời đề nghị, sắc mặt rất nhiều ở đây khẽ biến đổi, nhưng lập tức hắn ta lại nở nụ cười: “Chỉ đùa một chút thôi, phu nhân xinh đẹp như thế sao có thể bị chà đạp?”
Nói xong lời này, ánh mắt âm trầm của lão ta đảo qua đám người Bách Hợp, nhìn đến khi Bách Hợp cau mày, liền dời ánh mắt, vuốt lên tóc Bàng Mật Ngữ, khóe mặt liếc qua lại rơi xuống trên người Bách Hợp.