- Trang chủ
- Bia Đỡ Đạn Phản Công
- Chương 116: Cuộc đời bị hủy (hoàn)
Tác giả: Hoàn Nhĩ WR
Bách Hợp trước giao tiền cho các cô, cũng không sợ hai người phụ nữ này đổi ý, cô còn nhiều phương pháp để cho hai người này sống không bằng chết, đến lúc đó nếu hai người này đổi ý, các cô tuyệt đối sẽ được chết thê thảm. Mà cô cũng không sợ bị lộ thân phận, dù sao lúc này cô hoá trang chỉ sợ đến cả vợ chồng Vương gia đều nhận không ra rồi, cũng tuyệt đối không ai có thể nhận ra được người phụ nữ dáng người cao to trước mắt này sẽ là minh tinh được người người yêu mến Bách Hợp.
Hơn hai tháng sau, hai nữ nhân kia theo lời hẹn sớm đã đến nơi gặp mặt, giao cho Bách Hợp một đơn xét nghiệm mà các cô vụng trộm lấy dịch thể của Tống Thiên Tề để mà đi xét nghiệm kết quả, bên trên tờ đơn thể hiện tống thiền tề đã bị nhiễm bệnh, chính hắn lúc này không có cảm giác gì, chờ đến lúc hắn phát hiện đã là lúc vô cùng nghiệm trọng rồi.
Nghĩ được như vậy, Bách Hợp mới gật đầu cười. Hai nữ nhân hoàn thành nhiệm vụ, cầm tiền rời khỏi thành phố, đợi đến lúc Tống Thiên Tề phát hiện không đúng, thân thể của hắn đã bắt đầu xuất hiện khác thường rồi.
Lúc này Bách Hợp cũng tiếp tục quay một bộ phim tiên hiệp, là sư muội của nhân vật nam chính, có thể nói nhân vật nam chính là thần thánh trong lòng tất cả mọi người trong tông môn, không ăn khói lửa nhân gian, ngay từ đầu cô đã thầm mến nam chính thế nhưng cô cùng nam chính lại không có duyên, chuyện tình yêu u buồn triền miên cùng tuấn nam mỹ nữ đều là điểm sáng của bộ phim, hai năm sau lúc khởi chiếu, lại trở thành bộ phim hot hơn cả Dân Quốc Phong Vân, có thể nói chiếm vị trí đầu của toàn bộ bảng xếp hạng.
Bách Hợp có cảm giác tiên khí trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhất là bản thân Vương Bách Hợp là hình dạng thanh thuần, càng khiến cho cô có khí chất lãnh đạm hiện ra vài phần cảm giác xuất trần thoát tục, vai diễn phảng phất là vì cô giống như tự thân làm theo yêu cầu, nhất là bản thân cô lại có võ công. Bộ phim tiên hiệp khởi quay cũng đã thuận buồm xuôi gió rồi. Hơn nữa cô ngày đêm tự mình luyện tập kỹ năng về sau huống chi đem toàn bộ tâm tư chính mình dung nhập vào diễn xuất.
Bằng hai bộ phim này, Bách Hợp rất nhanh một đường bước vào hàng ngũ đại minh tinh, người hâm mộ cô càng nhiều, trên thực tế tính tình Bách Hợp không tính là tốt, nhưng người thích cô lại thích loại tính cách trực tiếp này của cô, trong mắt người hâm mộ, cô xấu tính cũng ngẫu nhiên không đủ khéo xử sự đưa đẩy đại biểu trở thành ngốc manh đáng yêu, theo thân phận địa vị lại tăng thêm mãnh liệt. Cô hoàn toàn khác xưa.
Cùng công ty hiệp ước hợp đồng rất nhanh đến kỳ rồi, bọn người chị Lục vô cùng khẩn trương, cũng rất muốn hỏi cô ký kết, lại sợ cô mất hứng, nhưng kỳ thật Bách Hợp định không muốn tiếp tục kí kết, cô không định quay phim tiếp rồi, trên thực tế cô có chút không thích chính là cảm giác vạn người chú mục, cô rất sợ mình nếu trở thành thói quen rồi, trong nhiệm vụ sau này có khả năng làm mình thảm bại, cho nên cô không định tiếp hợp đồng, chỉ là công ty muốn ép giá trị còn lại từ cô. Vì vậy để cô sau bộ phim tiên hiệp lại quay thêm một bộ điện ảnh Tinh Tế Tương Lai.
Nhờ danh tiếng Bách Hợp đem lại, quy mô công ty cũng đã sớm mở rộng, hai năm qua công ty từ trên người cô kiếm không ít tiền, bởi vì thanh danh của cô ở Hoa Hạ, bộ phim này là cùng một đại đạo diễn quốc tế nước ngoài nổi danh hợp tác, đạo diễn kia cho rằng trên người cô có tính chất phương đông thần kỳ nào đó, cho nên đã chỉ đích danh muốn hợp tác cùng cô. Có thể tưởng tượng lần điện ảnh này qua đi thanh danh của cô tiếp tục cao thêm một tầng, công ty vì chuyện này mà khẩn trương hồi lâu, bọn người chị Lục đã trong lúc lo lắng, một sự tình ngoài ý muốn lại đã xảy ra.
Đêm qua ở bên ngoài biệt thự có một người đàn ông cổ quái đi tới đi lui, thẳng đến buổi sáng hôm nay cũng không có ly khai, lúc bị bắt hắn lại còn nói là bạn trai Bách Hợp, bởi vì đang mang trách nhiệm trọng đại, vị đại minh tinh này hiện ở công ty lại chưa bao giờ phát sinh chuyện xấu gì, thanh danh thật quá tốt, lúc này một hồi nghe được có người nói là bạn trai cô,chị Lục không rõ nội tình, liền dẫn người trở về.
“Tiểu Hợp” đã qua hơn hai năm, lại nghe được tiếng Tống Thiên Tề khiến người buồn nôn kia, toàn thân Bách Hợp liền nổi da gà, cô thấy Tống Thiên Tề đã già đi rất nhiều kéo xuống khẩu trang, vẻ mặt của hắn đều là nốt đỏ, có rất nhiều cái đã hoá mũ, thân hình gầy vô cùng, trên mặt chỉ còn da bọc xương rồi, hơn nữa hắn đã đến tuổi, lại bị ốm đau tra tấn, bộ dáng đương nhiên không tốt, lúc hắn tháo khẩu trang xuống, chị Lục lập tức hoảng sợ, thoáng cái liền đẩy Bách Hợp vể sau hai bước.
“Tiểu Hợp, anh đến để cùng em quay lại đấy.” Tống Thiên Tề lúc này lo lắng tiến lên muốn cùng Bách Hợp nói chuyện, hắn biết rõ Bách Hợp yêu hắn đấy, hắn thật sự đã đến bước đường cùng rồi, đã không có tiền, lại nhiễm bệnh AIDS, thân thể miễn dịch đều hạ đến mức thấp mang đến cho hắn thống khổ, có khả năng một cái cảm mạo bình thường đều đã có thể muốn mạng hắn, hắn vốn không có bản lãnh gì, cũng không có năng lực mưu sinh, tiền mà hắn lừa gạt Bách Hợp đã nhịn không được mà tiêu hết, Vương Huệ Trân cũng bởi vì nguyên nhân nhiễm bệnh mà hận chết hắn, hai người suốt ngày đánh nhau, không còn ân ái cùng ăn ý lúc trước.
Đến nước này, Tống Thiên Tề mới nhớ tới một kẻ ngu Vương Bách Hợp, mặc dù hắn biết Bách Hợp hiện tại đã trở thành ngôi sao nổi tiếng, nhưng hắn biết rõ Vương Bách Hợp đối với chính mình biết bao nhiêu tình ý, bởi vậy vô cùng tự tin tin tưởng chỉ cần mình xuất hiện trước mặt, cô nhất định sẽ mừng rỡ đấy, những năm gần đây luôn luôn không có nghe qua tin cô yêu đương, Tống Thiên Tề cảm thấy cô nhất định là không quên được mình, cho nên lúc này mới nghĩ hết phương pháp thăm dò địa chỉ của cô đi tìm qua, lúc này gặp Bách Hợp liền thâm tình nói:
“Bởi vì không có cuộc sống của em ở bên, anh cảm thấy trái tim mình luôn rất đau, chỉ là hôm nay em công thành danh toại rồi, anh không dám đến tìm em, sợ làm chậm trễ tiền đồ của em…” Tống Thiên Tề trong miệng thao thao bất tuyệt biểu đạt mình rất yêu Bách Hợp, lại chứng kiến Bách Hợp dùng vẻ mặt xem bệnh tâm thần nhìn hắn, lập tức có chút chịu không được: “Bách Hợp, chẳng lẽ em đã thay lòng đổi dạ rồi hả?”
Hai người trên thực tế cho tới bây giờ đều chưa tính là đã bắt đầu, huống chi khi chính mình đi vào cái thế giới này về sau đã biểu đạt được rất rõ ràng cho cái tên đàn ông đê tiện này không được đến tìm mình, hơn hai năm không có xuất hiện, hiện tại vừa ra mặt là nói mình thay lòng đổi dạ rồi, bọn người chị Lục có khả năng đã sớm quên đó chính là cái tên Tống Thiên Tề tam lưu qua khí nam minh tinh, dù sao Tống Thiên Tề chưa từng có thành danh qua, một người như vậy rất khó để cho người nơi này thời đại minh tinh thần tượng liền kề nhớ kỹ hắn đấy.
“Chị Lục, cô đã quên Tống Thiên Tề lúc trước vu oan tôi quay phim cấp ba?” Bách Hợp có lòng tốt nhắc nhở một câu, chị Lục lúc đầu mê muội, lại càng về sau bừng tỉnh đại ngộ. Sự kiện kia lúc ấy huyên náo rất lớn đấy. Lúc này chị Lục nhớ tới tự nhiên phát cáu. Hung hăng mắng một hồi rồi gọi bảo an, một mặt liền cầm đồ đạc muốn đánh đuổi Tống Thiên Tề, Bách Hợp mỉm cười nói:
“Chị Lục cũng phải cẩn thận một tí, tôi xem sắc mặt hắn vàng khè, không có sức lực, đã lớn tuổi mà trên mặt lại có nhiều vết ban, chỉ sợ là bệnh gì đó, có khả năng là bệnh truyền nhiễm. Không nên bị hắn đụng phải”
Tống Thiên Tề nghe lời này, liền như là mèo bị dẫm vào chân, nhảy dựng lên: “Em nói bậy”!
Hắn xác thực là bị bệnh AIDS, nhưng hắn lúc này lại không dám nói ra, hắn nhìn xem Bách Hợp lúc trước đối với hắn một mảnh thâm tình hiện lại bộ dáng lạnh đạm, đau lòng như cắt, miệng thở dài nói: “Bách Hợp em thay đổi, em biến thành kẻ nhẫn tâm rồi, ngành giải trí chính là một cái chảo nhuộm…” Nói còn chưa dứt lời, nhìn thấy chị Lục cầm dao phay đi ra, hắn cũng không dám thổ lộ nữa, trực tiếp chạy ra cửa.
Từ đó về sau Tống Thiên Tề không hề hết hy vọng, hắn bốn phía bạo xuất nói bản thân là bạn trai Bách Hợp, cuối cùng bị một người hâm mộ Bách Hợp nào đó trên mạng bạo xuất hết thảy tài liệu về Tống Thiên Tề, kể cả hai năm trước hắn nghĩ như thhế nào theo Bách Hợp kiếm chỗ tốt, như thế nào lừa gạt cô nương đơn thuần này, cuối cùng lại bị lây bệnh AIDS, nhưng bây giờ dụng tâm hiểm ác muốn cùng Bách Hợp quay lại đều bị người vạch trần ra.
Đám người trên mạng phẫn nộ, Tống Thiên Tề trở thành chuột chạy qua đường, bởi vì Bách Hợp thanh danh quá mức vang dội, cho nên hắn đi đến chỗ nào cũng bị người nhận ra, hắn đi mua thuốc cũng có người bắt đầu làm khó dễ hắn rồi, hắn đi bệnh viện lại bị ánh mắt bác sĩ y tá làm Tống Thiên Tề không chịu được, chủ nhà hắn thuê bắt hắn phải xéo đi, lại không có người nào nguyện ý đem phòng ở thuê cho hắn sử dụng, hắn không thể làm gì, học lúc trước vợ chồng nhà họ Vương ở dưới đáy cầu vượt, suốt ngày không có tiền mua đồ ăn, thậm chí cha mẹ hắn sau khi biết chuyện đều biểu thị không có sanh ra đứa con trai này.
Vốn thân thể không tốt rồi, trải qua tra tấn như vật, thân thể Tống Thiên Tề rất nhanh suy sụp, nhưng hắn không cam lòng cứ như vậy chết đi, hắn nghĩ tới muốn tìm người quyên tiền, nghĩ tới muốn tìm cách vay tiền, càng là nghĩ tới muốn đi trộm tiền, nhưng không trộm được tiền, ngược lại bị người đánh chết.
Thủ đô trời đông giá rét vốn lạnh giá, sáng sớm chết một hai người thực sự là sự tình bình thường. Đợi đến lúc sáng sớm công nhân bảo vệ môi trường phát hiện hắn cuốn túc một cùng một chỗ đã thành thi thể chảy mủ, liền gọi điện thoại hoả táng.
Không có người quan tâm Tống Thiên Tề cuối cùng kết quả là như thế nào, mặc dù Tống Thiên Tề không có nhảy lầu như Vương Bách Hợp trong nội dung vở kịch, cuối cùng vẫn bị chết thê lương.
Về sau kết thúc hợp đồng, Bách Hợp tuyên bố giải nghệ, cô ở kiếp này thanh danh quá lớn, muốn chính thức quy ẩn căn bản không có khả năng, cô nghĩ tới nội dung vở kịch vương Bách Hợp nhiễm bệnh AIDS, cuối cùng hết sức thống khổ mà chết đi, cả đời cô lại không định kết hôn, dứt khoát quyên hết phần lớn bộ phần gian sản, lập thành một cái quỹ ngân sách, chuyên môn giúp những người nhiễm bệnh mà không có tiền trị liệu.
Trong lúc nhất thời thanh danh Bách Hợp bắt đầu ở Hoa Hạ được truyền vang dội, cô nguyện ý tiếp tế trẻ em nhèo, nguyện ý đi địa phương nghèo nhất, cô đi đến nơi tập trung người mang bện AIDS, cả đời về sau tận sức sự nghiệp, cô đối với người bệnh AIDS cũng không chê, thậm chí tự mình đi đến nơi nhiều người bệnh AIDS nhết, ôn nhu cổ vũ những người này, cô biết rõ Vương Bách Hợp ở tiền thế đau khổ cùng thấp kém, cô cuối cùng không có quay thêm bộ phim nào nhưng lại trở thành minh tinh nổi tiếng nhất thể giới.
Cô không có tiếp tục đóng phim, nhưng mỗi khi hình của cô xuất hiện lại được người điên cuồng thông báo, cuộc đời cô giống như truyền kỳ, đỏ đến đột nhiên, cũng đột nhiên quy ẩn, không quyến luyến hết thảy ngành giải trí bên trong, cũng không lưu luyến vinh hoa phú quý, thậm chỉ trong mắt mọi người cô xem tiền tài như cặn bã, ngoại trừ lưu lại một phần nhỏ tiền để tiếp tục cuộc sống bản thân cùng chăm sóc cha mẹ, cơ hồ tất cả đều dùng để trợ giúp người nghèo xem bệnh, nhất là đối với bệnh AIDS lập một cái quỹ ngân sách. Về sau cô không phải diễn viên Hoa Hạ trẻ tuổi nhất mê người, lại đã trở thành truyền kỳ trong suy nghĩ rất nhiều người.
Bách Hợp lúc ở nhiệm vụ này sống đến tám mươi rồi chết, ngày cô nhắm mắt lại, toàn bộ thế giới vì cô mà khởi nhạc buồn, tuy nói lúc còn sống có người mắng cô ra vẻ thanh tú, nhưng hôm nay cô nhắm mắt, mọi người đều đắm chìm trong bi thống, trong quốc gia xa xôi, một người già tóc đã sớm bạc trắng xem như là kỳ tích đem tính mạng kéo dài vài chục năm, vốn có lẽ hắn sẽ không sống nhiều năm như vậy, nhưng không biết tại sao lúc trước từng nhìn qua liền trở thành tâm ma của hắn, giống như hữu duyên kiếp trước nhận thức được cô, lại ghi nhớ lấy tuyệt đối khống thể quấy nhiễu cô, yên lặng chăm chú nhìn lên người được cả thế giới yêu mến, đoán chừng không nghĩ tới có người bởi vì gặp mặt một lần liền yêu cô nửa thế kỷ.
Có một loại yêu cũng không phải là muốn đến, cũng không phải là muốn chiếm hữu, mà là xem cô khoái hoạt, không trói buộc chặt cước bộ của cô, trong đầu người già gầy yếu không biết như thế nào nhớ tới nhiều năm trước như vậy một cái ý niệm trong đầu nảy sinh, giống như trong lòng cảm thấy cô thuộc về mình, rồi lại không đành lòng lại quấy rầy cô, cứ như vậy yên lặng nhìn chăm chú cô cả đời. Hôm nay nghe được cô đã quy về trời, hắn cũng đi theo nhắm mắt lại.