Tác giả: DanteSparda
Ngay ngày hôm sau, một tin tức từ Hàn Phi truyền tới làm cho Long Ngạo Thiên kinh ngạc. Tả Tư Mã Lưu Ý bị người giết chết. Ngay trong tối hôm qua cũng là cái đêm mà Hồng Du bị giết chết. Hàn Phi đang ngồi ở bên cạnh giường nhìn về phía Hồng Du. Lúc này khuôn mặt Hồng Du hơi trắng xám do mất máu. Mặc dù nàng đã tỉnh có thể uống nước ăn cháo nhưng khuôn mặt thực sự làm cho người ta thương tâm.
Hàn Phi lúc này nhìn về phía Hồng Du rồi mở miệng nói: “Nhát kiếm này quả thực giống với nhát kiếm đã giết chết Tả Tư Mã Lư Ý!” Nhìn về phía cổ Hồng Du xuất hiện một vệt ngấn màu trắng khiến cho Hàn Phi ngạc nhiên. Đặc biệt Hàn Phi nhìn về phía Long Ngạo Thiên sau đó như suy tư điều gì đó. Một vết cắt ở cổ Hồng Du vậy mà Long Ngạo Thiên vẫn cứu được thì làm cho Hàn Phi kinh hãi.
Bàn tay trắng nõn Hồng Du đưa lên cổ của mình sờ sờ sau đó mở miệng nói: “Công tử! Ngày hôm qua, ta bị người tấn công vào đêm hôm qua. Nếu như không phải có Long tiên sinh, Hồng Du có lẽ đã chết!” Vừa nói đến đây nàng quay ra nhìn về phía Long Ngạo Thiên, ánh mắt nàng mang theo tình cảm phức tạp.
“Ta thực sự tò mò vì sao hắn tấn công Hồng Du cô nương...” Long Ngạo Thiên ôm tay tựa lưng trên vách tường gỗ nhàn nhạt hỏi: “Ngày đêm hôm qua khi mà Vệ Trang rời đi bảo vệ Hàn huynh, Ngột Thứ một trong Bách Điểu tấn công vào Tử Lan hiên hơn nữa lại lựa chọn phòng Lông Ngọc. Rất có thể Ngột Thứu là nhắm vào Lộng Ngọc cô nương.”
“Như vậy vụ án Tả Tư Mã đã có thể kết án rồi...” Hàn Phi mở miệng lên tiếng nói: “Chúng ta có thể lấy được mọi thông tin từ Ngột Thứu. Long huynh, xem ra lần này phải nhờ đến huynh rồi!”
“Hàn huynh...” Vậy mà không bao lâu thì Trương Lương đã bước vào phòng. Hắn chắp tay đối với đoàn người coi như chào hỏi. Trương Lương mở miệng nói: “Ta đã từ miệng Ngột Thứu biết được rất nhiều tin tức về thân phận hắn. Chúng ta hãy qua phòng bên nói chuyện, ta có điều muốn nói với Hàn huynh!”
“Long huynh, Vệ Trang huynh...” Vừa nói Hàn Phi vừa nhẹ nhàng mỉm cười tự tin. Hắn quay ra nhìn về phía Tử Nữ mở miệng nói: “Tử Nữ cô nương, làm phiền cô nương sắp đặt cho chúng ta một gian phòng riêng.”
Tử Nữ gật đầu nhẹ xuống một cái. Không bao lâu thì bốn người nam nhân ở trong một căn phòng. Trong khi đó Tử Nữ lại bắt đầu vì mọi người mà rót rượu. Duy chỉ có Long Ngạo Thiên ở đây là khác biệt, hắn là kẻ duy nhất uống lên chén hoa quả này.
“Bây giờ ta đã biết được lý do mà Cơ Vô Dạ đề cử Hàn huynh thẩm tra vụ án này...” Trương Lương dùng ánh mắt cực kỳ tự tin nhìn về phía Hàn Phi: “Cái chết Tả Tư Mã Lưu Ý thực sự liên quan đến Ngột Thứu.”
“Ta nhớ Lưu Ý là người của Cơ Vô Dạ...” Hai vai Long Ngạo Thiên nhún nhún, hắn nốc lấy một ly hoa quả thích ý khà ra một hơi. Vẻ mặt hắn nở nụ cười nhè nhẹ: “Rõ ràng không không ngoan gì nếu để Hàn huynh điều tra Lưu Ý song Cơ Vô Dạ lại đồng ý để Hàn huynh điều tra Lưu Ý. Phải biết rằng quan trường không mấy ai sạch sẽ đâu. Vậy mà Cơ Vô Dạ lại làm ngược hẳn là chẳng có ý tốt gì!”
“Không sai, đúng như Long huynh đã nói!” Trương Lương gật đầu nhẹ đối với Long Ngạo Thiên: “Chuyện này phải nói về mười ba năm trước đây. Khi mà Huyết Y Hầu Bạch Diệc Phi lãnh quân tấn công vào Bách Việt. Lúc đó tả tư mã Lưu Ý có tham gia cuộc chiến này. Người chủ tướng lúc đó lại là hữu tư mã Lý Khai. Lưu Ý lúc đó đảm nhiệm phó tướng lập được không ít công cũng bởi vậy mà được thăng quan.”
“Thân phận thực sự của Ngột Thứu là Đoạn Phát Tam Lang. Lúc đó, Đoạn Phát Tam Lang là một tổ chức cướp bóc có tiếng ở Bách Việt. Tả Tư Mã Lưu Ý cấu kết với Đoạn Phát Tam Lang vì một bảo tàng. Bảo tàng này có liên quan đến Hoả Vũ Mã Não.”
“Hoả Vũ Mã Não!” Tử Nữ nghe được những lời này thì ngạc nhiên. Nàng nhớ đến trên người Lộng Ngọc có một khối Hoả Vũ Mã Não. Thứ này đi theo Lộng Ngọc từ nhỏ, có lẽ từ thứ này có thể tìm đến thân phận của Lộng Ngọc. Chẳng lẽ thân thế Lộng Ngọc có liên quan đến vụ án này hay sao? Trong lòng Tử Nữ không khỏi hiện lên một ý nghĩ thoáng qua.
“Hoả Vũ Mã Não!” Long Ngạo Thiên gật đầu lên tiếng. Đôi mắt hắn có vài phần nhớ lại: “Ta từng nghe đến đó là một loại đá quý sản xuất khá hiếm ở Bách Việt. Ngay cả Bách Việt cũng không có quá nhiều thứ này. Nó được nắm giữ trong tay Hoả Vũ Công. Một người từng làm nhiều việc tốt nên khá được người thích và ca tụng và xưng là Hoả Vũ Công!?”
“Đúng như vậy...” Trương Lương nhẹ giọng gật đầu đồng ý: “Hoả Vũ Công nắm giữ một lượng lớn Hoả Vũ Ma Não nhưng đều không có bị người đánh chủ ý nguyên nhân vì Hoả Vũ Công từng có mối quan hệ với đã từng Bách Việt phế thái tử.”
“Bách Việt phế thái Tử!” Hàn Phi nghe được cái tin này lập tức nhíu mày lại: “Tử Phòng, đệ muốn nói đến Xích Mi Long Xà, đệ nhất mỹ nam tử!?”
“Hàn huynh còn nhớ rõ hơn mười ba năm trước đây sao?” Trương Lương quay sang nhìn về phía Hàn Phi một cái. Giọng nói Trương Lương mang theo nhẹ nhàng và từ tốn.
“Bách Việt phế thái tử Thiên Trạch, hay còn có người khác gọi cái tên Xích Mi Long Xà...” Lúc này đang giữ yên lặng thì Vệ Trang nói chuyện. Hắn nốc lên một ly rượu rồi mới tiếp tục nói chuyện: “Vì khi sử dụng sức mạnh, trên mặt hắn sẽ xuất hiện bộ dạng biến đổi. Đôi mắt giống như xích mi long xà nên mới được gọi là như vậy. Nghe đồn người này tinh thông tạp học được Bách Việt vương cực kỳ yêu thích. Tuy nhiên vì muốn cười một nữ hài sáu tuổi nên mới bị phế đi thái tử. Sau đó thái tử Bách Việt đã đánh cược với Bách Việt Vương và không lâu thì đi sứ Hàn quốc. Dường như cuộc đánh cược này có liên quan đến thái tử Bách Việt đi sứ Hàn quốc.”
“...” Hàn Phi nghe thấy vậy gật đầu một cái. Hắn tiếp tục lên tiếng nói: “Hơn mười ba năm trước, thái tử Thiên Trạch có đến Hàn quốc một lần. Lúc đó, phụ vương ta vẫn là thái tử. Thiên Trạch đã đưa ra kết đồng minh với Hàn quốc và được tiên vương đồng ý. Hai nước vì vậy mà bang giao trở thành đồng minh. Đáng tiếc khi phế thái tử Thiên Trạch rời khỏi Hàn quốc thì bị mất tích. Nhiều đồn đãi cho rằng người Sở quốc đã ra tay với thái tử Thiên Trạch không muốn hai nước Hàn và Bách Việt trở thành đồng minh.”
“...” Nghe được mùi vị có chút bát quái, Tử Nữ cũng nhẹ giọng lên tiếng nói: “Đồn đãi Bách Việt phế thái tử Thiên Trạch muốn cưới một nữ hài sáu tuổi nhưng bị Bách Việt Vương phản đối nên Thái Tử muốn đi sứ Hàn quốc. Nếu đi sứ thành công thì Bách Việt Vương phải khôi phục thái tử vị và đồng ý Thiên Trạch lập một nữ hài sáu tuổi làm phi. Không biết tin tức này là thật còn là giả?”
Long Ngạo Thiên cảm giác được quái quái. Thế nào từ truyện Ngột Thứu nhảy sang chuyện Thái Tử Thiên Trạch muốn lập một nữ hài sáu tuổi làm phi? Đầu Long Ngạo Thiên theo đó to như cái đấu. Trương Lương lúc này mở miệng nói tiếp: “Vì mối quan hệ giữa thái tử Thiên Trạch và Hoả Vũ Công nên nhiều người không có dám đánh chủ ý vào Hoả Vũ Mã Não. Đến thời điểm phế thái tử Bách Việt mất tích, đồng minh giữa Hàn quốc và Bách Việt không có thành công. Lúc đó, Huyết Y Hầu Bạch Diệc Phi đã lãnh quân liên minh cùng Sở quốc công Bách Việt. Trong trận chiến đó toàn bộ hoàng tộc Bách Việt bị diệt. Tả Tư Mã Lưu Ý liên kết với Đoạn Phát Tam Lang muốn chiếm đoạt bảo tàng Hoả Vũ Mã Não cùng với bán đứng Hữu Tư Mã Lý Khai. Song việc, Tả Tư Mã Lưu Ý đã giết chết đám người Đoạn Phát Tam Lang để bịt đầu mối.”
“...” Hàn Phi lúc này đã lâm vào trầm tư. Ánh mắt hắn cũng theo đó trở nên sáng quắc: “Nhưng Đoạn Phát Tam Lang, không phải gọi hắn Ngột Thứu vẫn còn sống và gia nhập Bách Việt!”
Trương Lương gật đầu nhẹ một cái: “Đúng như Hàn huynh đã nói!”
“Lúc đó phụ vương ngươi là người cầm đầu trong việc này...” Vệ Trang vẫn nhàn nhã uống rượu trong khi nói chuyện: “Chính vì vậy mà Hàn Vương An cũng xác lập địa vị thái tử không thể giao động. Không lâu sau Hàn Hoàn Huệ Vương qua đời, Hàn Vương An cũng trở thành Hàn Vương.”
“Bách Việt luôn là thứ mà Hàn Vương không muốn nhắc tới!” Trương Lương gật đầu xoay đầu nhìn tất cả mọi người. Dường như hắn muốn quan sát phản ứng tất cả người ngồi ở nơi này. Bấy giờ Trương Lương mới nói chuyện: “Sự kiện Bách Việt có thể giao động địa vị của Hàn Vương. Chính vì lý do này mà Cơ Vô Dạ mới đề cửu Hàn huynh điều tra sự kiện lần này.”
“Hô...” Hàn Phi thở ra một hơi thật dài. Ánh mắt tràn đầy cảm kích nhìn thẳng về phía Long Ngạo Thiên: “Thật may lần này có Long huynh, nhiệm vụ lần này mới có thể dễ dàng hoàn thành như vậy. Hàn Phi đã có thể báo cáo với phụ vương. Tất cả đều là công của Long huynh...”
“Đừng nói vậy!” Long Ngạo Thiên đưa tay lên lắc lắc, hắn đem cốc nước hoa quả uống sạch sẽ. Khoé miệng Long Ngạo Thiên nhếch lên cười gằn nói: “Nếu như muốn cảm ơn ta thì Hàn huynh hãy trả toàn bộ chi phí ở Tử Lan hiên mấy ngày nay ta ở thế nào?”
“Long tiên sinh...” Tử Nữ nhẹ giọng mỉm cười nói nhỏ: “Long tiên sinh là người của Thiên Địa gia, không thiếu một chút tiền này đấy chứ?”
“Hê...” Hai vai Long Ngạo Thiên nhún nhún hắn cười nói: “Hàn huynh lên làm tư khấu, thân phận hiển hách. Ta chiếm chút lợi ích của huynh ấy không coi như là làm việc gì đó quá phận đi. Dù sao không chiếm lợi ích người khác trong trường hợp này chẳng phải kẻ ngốc!”
“Long huynh...” Hàn Phi đưa tay đỡ trán, hắn thở ra một hơi thật dài nói: “Nếu không ta đề cử Long huynh với phụ vương ta, phụ vương nếu biết tài năng Long huynh nhất định sẽ trọng dụng Long huynh!” Long Ngạo Thiên không có nói chuyện chỉ phẩy phẩy tay, vẻ mặt chán ghét sau đó tiếp tục uống nước hoa quả. Hàn Phi thấy vậy chỉ hơi cười gượng tiếp tục uống rượu.