- Trang chủ
- [Ngôn Tình] Người Thừa Kế
- Chương 306: Một giờ là được
Tác giả: Cơ Công Tử
Nghe lời Tần Hằng nói, Tần Nguyên siết chặt nắm đấm.
Hai ngày trước Tần Hằng còn ở cùng với Tần Thâm, Tần Châu, anh ta có thể thông qua hai người này truyền tin tức này cho ông.
Một khi tin này bị ông biết được, vậy thì ông sẽ nghiêm khắc trừng phạt anh ta, thậm chí còn nghi ngờ anh ta có dã tâm, chuyện này đối với anh ta vô cùng bất lợi.
Tần Hằng này, đã bị trục xuất khỏi nhà họ Tần rồi, nhưng bây giờ vẫn có thể gây trở ngại với anh ta như vậy. Tần Nguyên hận không thể lập tức róc xương róc thịt hắn.
Du Chí Hòa lúc này cũng hiểu rõ, thì ra bàn tay phía sau vậy mà lại là cậu hai nhà họ Tần! không khỏi kinh ngạc, Tần Nguyên này tâm địa ác độc, vì để con rối của mình lên sân khấu mà không tiếc ra tay với người nhà!
Những người khác trong phòng hội nghị mặt mày sững sờ, họ hoàn toàn không biết Tần Hằng đang nói chuyện với ai
"Anh đừng có mơ mộng hão huyền nữa! Tưởng bản thân là ai chứ!"
Tào Ninh mắng Tần Hằng, anh ta sốt ruột làm gia tộc số một ở Lâm An này lắm rồi.
Nhìn về phía Du Chí Hòa, Tào Ninh vội vàng nói: "Du Chí Hòa, mau ký tên đi, đừng nghe cái tên điên khùng này nói hưu nói vượn, chuyện này sẽ không xuất hiện sự thay đổi gì đâu!"
"Tào Ninh…"
Nơi này, tai nghe bluetooth trong tai Tào Ninh truyền đến tiếng nói của Tần Nguyên, giọng anh ta yếu ớt, khiến nội tâm Tào Ninh chấn động:
"Bỏ chuyện thu mua đi…."
Tần Nguyên cuối cùng lựa chọn từ bỏ, bởi vì kết quả anh ta không có khả năng gánh chịu. Tần Hằng bị đuổi khỏi nhà, viễn cảnh tốt đẹp là anh ta sẽ trở thành người thừa kế, anh ta không thể vì chuyện này mà ôm nỗi hận muôn đời!
"Cậu chủ Tần!"
Nghe Tần Nguyên nói từ bỏ, Tào Ninh cũng ngơ ra: "Đừng mà, bây giờ Du Chí Hòa đã chuẩn bị ký tên rồi, chờ anh ta ký tên, Tập đoàn Hoa Hiệp thuộc về nhà họ Tào chúng tôi rồi, bây giờ tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi…."
Tào Ninh không kiêng kị những cậu ấm khác, nói thẳng với Tần Nguyên.
Chỉ thiếu một chữ ký nữa thôi, nhà họ Tào bọn họ có thể thu mua nhà họ Du, ngạo mạn khắp Lâm An rồi, Tần Nguyên lúc này nói với anh ta từ bỏ, không phải là đùa anh ta sao?
Cái này giống như đưa sính lễ đi rồi, hiện trường hôn lễ cũng bố trí xong rồi, bạn bè người thân cũng đến đủ hết rồi, tới lúc cuối cùng cô dâu nói không gả nữa.
"Tôi nói, lập tức từ bỏ chuyện thu mua, anh không nghe rõ ràng hay sao!" Tần Nguyên giận giữ nói. Tào Ninh chỉ là một con chó, chỉ có quyền lợi chấp hành mệnh lệnh của anh ta, làm gì có tư cách mặc cả chứ?
Tào Ninh nặng nề thở ra một hơi, thái độ này của Tần Nguyên khiến trong lòng anh ta rất ấm ức. Nhưng anh ta so với Tần Nguyên thật sự rất yếu ớt, chỉ đành đồng ý chuyện này.
"Vâng" trong lòng Tào Ninh vô cùng không cam tâm, nhưng cũng chỉ có thể đồng ý.
Những người khác dường như đã hiểu ra điều gì đó, đều nhìn Tào Ninh với ánh mắt sáng ngời.
"Du Chí Hòa" Tào Ninh nhìn Du Chí Hòa, dừng lại vài giây, cuối cùng cũng nói ra: "Nhà họ Tào từ bỏ chuyện thu mua Tập đoàn Hoa Hiệp"
"Ồ! Nên như vậy, Tập đoàn Hoa Hiệp không phải ai muốn mua cũng có thể mua được!
"Tuyệt quá! Tập đoàn Hoa Hiệp được giữ rồi"
"Tập đoàn Hoa Hiệp vẫn là của nhà họ Du! Tôi biết ngay cậu chủ Du nhất định sẽ gặp dữ hóa lành mà"
Du Minh và các cậu ấm, những giám đốc điều hành chưa từ chức, đều vui mừng nhảy cẫng lên, giống như đánh thắng một trận đánh vậy.
Cùng lúc đó, bọn họ càng thêm khâm phục Tần Hằng, người ta chỉ đơn giản nói mấy câu là có thể hóa giải nguy cơ, còn thần kỳ hơn mấy cậu ấm của họ rất rất nhiều.
Ngược lại hoàn toàn, Tào Kiến Phong, Mã Phúc Thụy và những giám đốc điều hành bị Mã Phúc Thụy xúi giục, phản bội lại nhà họ Du, sắc mặt ai nhìn cũng như tang cha tang mẹ.
Nếu nhà họ Tào không thể thu mua được Tập đoàn Hoa Hiệp, vậy thì lời hứa của Mã Phúc Thụy trước kia, có thể cho họ một số tiền lớn, đồng thời cho phép họ duy trì chức vụ của mình ở Tập đoàn Hoa Hiệp, thì coi như ảo ảnh vậy đi!
“Cậu chủ Tào, chuyện gì thế này! Tại sao cậu không thu mua Tập đoàn Hoa Hiệp? Bây giờ quyền chủ động rõ ràng nằm trong tay chúng ta kia mà!” Mã Phúc Thụy hỏi Tào Ninh, những giám đốc điều hành khác cũng lên tiếng phụ họa.
“Các người tưởng tôi muốn à, ông lớn sau lưng tôi không cho thu mua, tôi có cách gì nữa chứ!” Tào Ninh bất lực nói. Anh ta còn muốn thu mua hơn Mã Phúc Thụy nữa kìa, nhưng Tần Nguyên đã lên tiếng rồi.
“Vậy chúng tôi phải làm sao?” Mã Phúc Thụy hỏi.
Tên Tào Ninh thật không đáng tin chút nào, ông đây giao tính mạng cả nhà cho anh rồi, đến cuối cùng, anh nói với ông là không thu mua nữa, những tổn thất kia ai đền đây!
"Anh không thể chỉ nói vài câu không thu mua như thế, để tổn thất chúng tôi gánh đó chứ?"
"Phải! Cậu chủ Tào, anh đồng ý cho chúng tôi tiền, còn có chức vụ thì sao?"
"Chúng tôi đều dựa vào lời hứa của các người mới đồng ý nói với chủ tịch Du từ chức! Bây giờ anh phải bồi thường tổn thất cho chúng tôi!"
Mấy giám đốc điều hành lúc nãy bị Mã Phúc Thụy xúi giục từ chức, lúc này đều vây quanh Tào Ninh, muốn anh ta giải quyết.
"Thế này, trong lòng tôi cảm thấy rất có lỗi với mọi người, tôi cho mỗi người 300 triệu, đồng thời, mọi người muốn công việc gì, có thể đến bất cứ công nào Tập đoàn Tào Thị của nhà họ Tào chúng tôi để nhậm chức! Thấp nhất là giám đốc! "Tào Ninh nói ra cách giải quyết của bản thân.
Ngay khi anh ta vừa nói xong, liền dẫn đến sự bất mãn của đám giám đốc điều hành, bởi vì phương án của Tào Ninh theo họ thấy, thật sự là quá kém rồi.
“300 triệu? Cậu chủ Tào nói đùa sao? Đây là mức lương một tháng à?”
“Phải đó, lương tháng của chúng tôi một tháng 240 triệu, còn thêm tiền thưởng, rồi trợ cấp này kia, nhất định là hơn 240 triệu?”
“Đến doanh nghiệp của anh làm sao? Nhà họ Tào ở Lâm An tổng cộng có 7, 8 công ty, hơn nữa so sánh với nhà họ Du, quy mô cũng kém rất xa, tính toán ra thì giám đốc cũng chỉ có 60 triệu, với năng lực của chúng tôi mà lương tháng 60 triệu, có phải là không biết trọng nhân tài hay không?”
Tóm lại, đám giám đốc điều hành đối với phương án của Tào Ninh vô cùng không hài lòng.
“Các người đừng có ồn nữa được không? Điều kiện như thế còn chưa hài lòng?”
Tào Ninh nói, tâm trạng của anh ta bây giờ vô cùng xấu.
“Phải nhìn cho rõ tình hình hiện tại, mặc dù nhà họ Tào không thu mua Tập đoàn Hoa Hiệp, nhưng các người cho rằng Tập đoàn Hoa Hiệp có thể đảo ngược tình hình sa sút hay sao? Tập đoàn Hoa Hiệp vẫn sẽ phá sản, đến lúc đó các người có từ chức, cũng coi như công cốc, một cắc cũng không có đâu, bây giờ tôi cho các người 300 triệu, còn sắp xếp công việc cho các người, các người còn chê!”
Tào Ninh nói như thế, mấy người giám đốc điều hành đều bình tĩnh trở lại, quả thực là như Tào Ninh nói, Tập đoàn Hoa Hiệp đã định là sẽ phá sản, bọn họ lấy được 300 triệu đã là không tệ rồi.
“Đợi đến lúc Hoa Hiệp phá sản rồi, nhà họ Tào vẫn có thể đến tiếp quản nó! Đến lúc đó, nhà họ Tào không còn là nhà họ Tào bây giờ nữa đâu!” Tào Ninh nói.
Anh ta đột nhiên cảm thấy có chút hi vọng, phải ha, theo tình hình bây giờ, Tập đoàn Hoa Hiệp phá sản rồi, cậu chủ Tần có thể dùng 90 nghìn tỷ để hỗ trợ sự phát triển của nhà mình, đến lúc đó nhà họ Tào vẫn có cơ hội trở thành gia tộc số một Lâm An.
“Anh cũng rất thông minh đó!” Tai nghe bluetooth trong tai vang lên tiếng Tần Nguyên, anh ta cũng nghĩ như thế thật.
Bây giờ, nhà họ Du đã có khúc mắc với anh ta rồi, anh ta cần một lực lượng trung thành với anh ta ở Lâm An.
“Cậu không có dự tính thu lại đòn đánh này với nhà họ Du sao?” Tần Hằng trầm giọng nói.
Anh đang hỏi Tần Nguyên, nếu lúc này Tần Nguyên thu hồi những thủ đoạn mà trước kia dùng để đối phó với nhà họ Du thì Tập đoàn Hoa Hiệp cũng còn có thể phục hồi lại được
Tần Nguyên nhìn vẻ mặt u ám của Tần Hằng trên màn hình, cảm thấy thoải mái không giải thích được, liền nói vài câu với Tào Ninh
“Cậu chủ Tần, anh đang nói đùa gì thế, khó khăn mà Tập đoàn Hoa Hiệp gặp phải có liên quan gì đến chúng tôi hay sao? Anh có thể đi điều tra, công ty phá hoại chuyện làm ăn của Tập đoàn Hoa Hiệp, hỏi xem họ có chủ động tấn công Tập đoàn Hoa Hiệp không, hay là phía sau có người chỉ thị” Tào Ninh nói với Tần Hằng những lời Tần Nguyên đã dạy.
Lần này, Tần Nguyên dùng thuộc hạ trung thành nhất của mình ra tay công kích nhà họ Du, cho dù ông nội Tần Chính Hiên có tra hỏi đi nữa, bọn họ cũng sẽ không nói ra là do mình chỉ thị đâu!
Cho nên, bây giờ Tần Nguyên sẽ không rút lại những đòn tấn công đã đánh vào nhà họ Du đâu.
“Vì lợi ích cá nhân của bản thân, làm tổn hại đến lợi ích của gia tộc, đây là chuyện con cháu nhà họ Tần nên làm sao?” Tần Hằng cũng đoán được Tần Nguyên đang tính toán gì trong lòng, anh mỉa mai nói, đồng thời cũng lo lắng cho tương lai của nhà họ Tần.
Nếu sau này nhà họ Tần bị giao cho một kẻ đầu óc hạn hẹp như thế thì sẽ ra làm sao đây? Tần Hằng không thể tưởng tượng được.
“Tần Hằng, anh nói gì thế, bây giờ anh không còn là con cháu của nhà họ Tần nữa, xin anh đừng nhắc đến chuyện của nhà họ Tần!”
Tào Ninh nói, nhìn sang phía Du Chí Hòa, cười lạnh đáp:
“Du Chí Hòa, hôm nay nhà họ Tào tha cho nhà họ Du, nhưng nhà họ Du các ông cũng không gắng gượng được thêm mấy ngày đâu, đến lúc đó của cải của ông sẽ thu hẹp lại, Tập đoàn Hoa Hiệp cũng không giữ nổi, nếu xảy ra chuyện đó, người ông nên cảm ơn nhất chính là anh ta, Tần Hằng! Ha ha ha”
“Tần Hằng, tôi thấy bây giờ trong lòng Du tổng đang mắng anh dữ dội lắm đó!” Tào Ninh nở nụ cười ngông cuồng nói.
Nói xong, Tào Ninh xoay người rời đi.
Lúc này Du Chí Hòa rất muốn ngăn cản Tào Ninh, xin anh ta mua lại Tập đoàn Hoa Hiệp, dù sao thì Tập đoàn Hoa Hiệp cũng không cứu được nữa, nếu cứ kéo thêm thì chỉ càng thêm tổn thất.
“Ai nói với anh là Tập đoàn Hoa Hiệp sắp phá sản?” Tần Hằng nhìn bóng dáng Tào Ninh, sau đó nhìn Du Chí Hòa đang khó xử nói: “Ông Du, ông cứ yên tâm, tôi thấy Tập đoàn Hoa Hiệp trong vòng một giờ, là có thể khôi phục như cũ”
Một giờ? Trong mắt mọi người, đây là một điều viển vông.
“Ha ha, Tần Hằng, anh nói khoác tiếp đi, anh cho rằng là đang chơi nhà chòi hay sao, một giờ, dù tôi có cho anh 100 năm, anh cũng không thể làm cho Tập đoàn Hoa Hiệp khá lên đâu!” Tào Ninh cười nhạo nói, còn tai nghe bluetooth bên tai thì hoàn toàn im lặng.
“Ông Du, tôi nghe Long Nghiên nói, ông cần 7,5 nghìn tỷ để ổn định vượt qua nguy cơ này, cho tôi hỏi chút, ông cần bao nhiêu tiền, thì chắc chắn có thể lật ngược tình thế này?” Tần Hằng hỏi.
Du Chí Hòa liếc nhìn cha con nhà họ Long đang đứng trong đám người, tỏ vẻ cảm kích, lúc trước còn cảm thấy tại sao Tần Hằng lại đến đây, thì ra là do Long Nghiên báo tin.
“7,5 nghìn tỷ có thể coi như miễn cưỡng vượt qua, theo tôi đoán, muốn lật đổ cậu chủ kia của nhà họ Tần, tối đa là phải 9 nghìn tỷ để cướp đi tất cả đối tác làm ăn của bọn họ, nếu như bây giờ có được 16,5 nghìn tỷ, tôi có thể đảo ngược tình thế, khôi phục Tập đoàn Hoa Hiệp về như cũ!”
Du Chí Hòa cân nhắc rồi nói, giọng buồn bã: “Tuy nhiên, hiện trong tay tôi có chưa đầy 1,8 nghìn tỷ, sao có thể kiếm được 16,5 nghìn tỷ vốn hoạt động chứ? Không thể nào đâu”
Nghe đến con số 16,5 nghìn tỷ, tất cả cậu ấm và Du Minh đều im lặng, với con số khổng lồ như vậy, ước tính cả gia tộc ở Lâm An cũng không thể kiếm được nhiều tiền như vậy.
“Ha ha, Tần Hằng, không phải anh muốn giúp nhà họ Du sao? Vậy anh bỏ ra 16,5 nghìn tỷ đi” Tào Ninh cười nói.
“Thằng nhóc kia, tôi không quan tâm cậu là khỉ ở đâu nhảy ra, tôi nói cậu biết, nhà họ Du tiêu đời rồi!” Mã Phúc Thụy cười nói.
Tần Hằng khẽ cười, 16,5 nghìn tỷ, vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được của anh, anh muốn thử xem, xem có thể gom đủ hay không.
“Alo, ông Chung, chào, có thể cho tôi mượn chút tiền không?” Tần Hằng lần đầu tiên điện thoại cho Chung Cửu Trân.