- Trang chủ
- Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy
- Chương 240
Tác giả: Đản Quyền
Chương 240
Cuối cùng trong não Diệp Sâm toàn là tiếng “vo ve”
“Tổng giám đốc? Tổng giám đốc, ngài không sao chứ?”
Vệ sĩ nhìn thấy anh ôm đầu bản thân bước đi loạng choạng, bị dọa sợ tới mức lập tức tiến lên đỡ lấy anh.
Một hồi thật lâu sau, Diệp Sâm mới ổn định dáng vẻ, sau đó, Mắt Biếc anh đỏ như máu nhìn chăm chằm về phía trước: “Chuẩn bị máy bay trực thăng cho tôi, lập tức đến Nacow!”
“Vâng thưa tổng giám đốc!”
“Còn nữa, chuẩn bị cho tôi một khẩu súng! Ông đây muốn bản người phụ nữ kial”
Mộc Vân hôm nay đem ba đứa trẻ đi ra ngoài chơi cả một buổi chiều.
Trước bọn họ đến khu vui chơi, trẻ con mà, đều thích khu vui chơi, đặc biệt là Diệp Minh Thành, sức khỏe cậu bé không tốt, luôn bị cấm chơi những trò chơi này.
Đến nơi này, chắc chắn là điều hạnh phúc nhất đối với cậu bé.
“Anh Minh Thành, để em nói cho anh nghe, con tàu hải tặc đó rất đáng sợ, chúng ta vẫn là không nên đi chơi nó có được hay không?
Chúng ta đi chơi đu quay”
Ninh Dương rốt cuộc cũng là con gái, khá nhút nhát, sau khi nhìn thấy những trò chơi k1ch thích kia liền bắt đầu thu mình lại.
Cô bé muốn Diệp Minh Thành chơi đu quay cùng mình.
Diệp Minh Thành thực ra giống nhưMộcMặc Hi, đung đưa trên con tàu hải tặc cao như vậy, xa như vậy, nhìn có vẻ rất k1ch thích.
Nhưng em gái đang cầu xin cậu bé…
“Được”
Cuối cùng Diệp Minh Thành vẫn giống như một người lớn trong bộ dạng trẻ con, nắm tay em gái, cùng đi chơi đu quay.
Mộc Vân không dám ngồi chơi mấy trò chơi mạo hiếm như thế, trên người cô vẫn còn vết thương đó.
Thế là cô liền đi mua đồ ăn cho mấy đứa nhỏ ăn.
“Làm phiền cô lấy cho tôi ba ly trà sữa nóng, với cả ba phần cánh gà nướng, ba phần cá viên chiên”
“Được”
Tất cả mọi thứ đều lấy luôn ba phần, khỏi phải nói bà chủ vui mừng muốn chết, nhanh chóng chuẩn bị đây đủ một đống thức ăn.
Mộc Vân sau khi cầm được đến tay rồi thì liền cầm mang đến chỗ mấy đứa nhỏ đang chơi ‘Vào mùa này thì ở trong khu vui chơi cũng không có mấy người đến chơi, thế nhưng chỉ cần là mấy đứa trẻ được đến đây chơi thì tụi nó đều vui muốn chết, làm gì có để ý đến thời tiết có lạnh hay không chứ.
Mộc Vân cũng đang tận hưởng cảm giác vui vẻ đó, rất nhanh đã tìm thấy đứa con trai nhỏ đang ngồi chơi rất vui vẻ trên thuyền hải tặc.
Còn có đứa con trai lớn đang ngồi trên vòng quay ngựa gỗ với em gái mình.
Cái cảm giác này, thật sự rất là tốt.
Mộc Vân lên tiếng gọi con mìni mommy đã mua xong đồ ăn về rồi nè?
“Dạ, con biết rồi”