- Trang chủ
- Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy
- Chương 43
Tác giả: Đản Quyền
Chương 43
“Mommy, mẹ đang làm cái gì vậy? Cạy khóa cửa? Quả nhiên con đoán không sai, mẹ lại bị người xấu bắt rồi, mommy, rốt cuộc mẹ đắc tội với ai vậy?”
Không ai nghĩ tới cánh cửa đột nhiên được mở cửa, đứng bên ngoài chính là một củ cải nhỏ!!
Sau khi nhìn thấy Mộc Vân đang ngồi xổm cầm dụng cụ trong tay, củ cải nhỏ lập tức lộ ra vẻ mặt tức giận, hai tay nhỏ nắm chặt thành nắm đấm.
Mộc Vân sững sờ!
Trời ạ, cô bị hoa mắt rồi sao? Sao Mặc Hi lại ở đây? Sao cậu ta tìm được đến đây? Cô vừa mới đến đây thôi mà!
Mộc Vân ngây người mấy giây.
“Mặc…Mặc Hi, sao con lại tới đây? Sao con tìm được nơi này?”
“Mommy ngốc nghếch, dĩ nhiên là con tìm được nơi này do có máy theo dõi trên người của mẹ rồi, mommy, mấy ngày nay mẹ làm cái gì vậy? Sao mấy ngày trước định vị của mẹ lại xuất hiện ở Đại Tây Dương? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có phải tại người đàn ông hôm bữa không? Ông ta lại bắt mẹ?”
Mặc Hi cực kỳ tức giận, cậu đi vào, vươn hai bàn tay nhỏ lấy máy định vị từ trên người mommy xuống.
Mộc Vân: “..”
Cậu bé có thể … Đừng nghiên áp cô như vậy không?
Dù sao cô cũng là mẹ của thằng bé mà, sao không chừa cho cô một chút thể diện nào hết vậy?
“Hừ, xem ra ông ta chưa rút ra bài học rồi, để xem con xử lý ông ta như thế nào? Mặc Hi bắt đầu bão nổi, cậu bé muốn để lại tờ giấy giống như lần trước.
Mộc Vân thấy vậy, lúc này mới lấy lại tinh thần, sau đó cô chạy đến và ôm lấy cậu bé.
“Không không, Mặc Hi, con hiểu lầm rồi, anh ta không có bắt nạt mommy, anh ta chính là bệnh nhân của mommy, mấy ngày nay, mommy đi theo thuyền của anh ta đến đây để chữa bệnh cho anh ta”
“Thật ạ?”
“Thật, con phải tin mommy, bởi vì anh ta bị bệnh nên không thể ngồi máy bay để trở về, chỉ đi thuyền được thôi nên mommy theo anh ta lên thuyền, trên thuyền mất tín hiệu di động nên
mommy không liên lạc để báo con biết được, Mặc Hi, mommy thật sự xin lỗi con, chuyện này đều là lỗi của mommy, đã làm con lo lắng”
Mộc Vân cố hết sức dỗ dành đứa con trai này, chỉ muốn kìm nén lửa giận trong lòng cậu bé. Đùa à?
Nếu để thằng bé tiếp tục nổi giận, chắc chắn Diệp Sâm sẽ phát hiện được bất thường.
Hơn nữa, cậu là một đứa bé cực kỳ thông minh, nhìn những gì cậu đã làm với cô đi thì biết, không cần phải nghĩ nữa, cứ để cậu tiếp tục đào sâu xuống mọi chuyện, cậu nhất định sẽ tìm ra thân phận thật của tên khốn nạn kia.
Mộc Vân căng thẳng nhìn đứa con trai này.
May mắn thay, tuy cậu bé có chỉ số IQ cực cao nhưng bây giờ cậu cũng chỉ là một đứa trẻ, sau khi nghe cô nói có sách mách có chứng như vậy, cậu tạm tin không đề cập đến nữa.
“Nếu mommy đi chữa bệnh cho ông ta thì sao ông ta lại nhốt mommy ở đây?” .
“…. Không có không có, mommy không có bị nhốt, anh ta sắp xếp cho mommy ở đây, vừa rồi….. Mommy cầm dụng cụ, chẳng qua là mommy cảm thấy ổ khóa kia không an toàn lắm nên muốn vặn chặt thêm một chút”.
Mộc Vân tiếp tục nói hươu nói vượn. Mặc Hi: “…”