- Trang chủ
- Bia Đỡ Đạn Phản Công
- Chương 767: Nữ phụ ác độc muốn xoay người 12
Tác giả: Hoàn Nhĩ WR
Lúc này cách thời gian lên lớp còn hơn 15 phút, giáo viên không có ở đây, nhưng sau khi Bách Hợp hét ra ngoài cửa sổ thì Tần Chính và Kiều Dĩ An đều ngại ngùng, trước đây họ đứng cùng một chỗ thì giáo viên cũng chỉ cảm thấy là bạn bè bình thường vì thế không có người lén nghị luận, nhưng lần này Bách Hợp chọc phá 2 người họ, người đàm luận sau lưng sẽ nhiều hơn, theo tiếng chuông vào họct hứ nhất vang lên, học sinh lục tục tiến vào phòng học, Lưu Diêu được mấy nữ sinh dìu vào phòng học, đã nghe được lời này, lúc ấy sắc mặt của cô ta liền thay đổi.
Với tư cách là tình nhân đại chúng, Tần Chính là thần tượng của nữ sinh trong lớp, không chỉ Nhiếp Bách Hợp thích mà năm nhất có rất nhiều nữ sinh cũng vậy, Lưu Diêu mặt ngoài như bé trai, nhưng cô ta vẫn là một nữ sinh, thực chất bên trong cũng có hứng, với Tần Chính lớn lên đẹp mắt, thành tích lại cao nhưng vì gần đây cô ta luôn tự ti, không muốn đem suy nghĩ trong lòng nói cho người khác, càng là người ngày thường thoạt nhìn tùy tiện, kỳ thật càng là người so với người khác lại càng dễ thẹn thùng, suy nghĩ đối với Tần Chính cũng chưa nói cho Kiều Dĩ An biết, ngày thường lấy chính mình trở thành bạn thân tiếp cận Tần Chính, nghe được Kiều Dĩ An và Tần Chính ôm ôm ấp ấp, lúc ấy cô ta không có lên tiếng, nhưng buổi trưa có chút thất thần.
Bách Hợp gây chuyện xong tâm tình cũng thoải mái hơn, buổi chiều Kiều Dĩ An cũng không dám giống như lúc trước quấn lấy Tần Chính, không biết vì sao Lưu Diêu cũng có chút không giống bình thường. Cô ta có chuyện cũng không biết nói với ai, chỉ cảm thấy cả buổi đặc biệt gian nan, thật vất vả chịu đến xế chiều, cô ta muốn kéo Lưu Diêu. Muốn Lưu Diêu đi lúc ăn cơm chiều, Lưu Diêu lại lắc đầu, cự tuyệt cô, chỉ nói thân thể khó chịu muốn về nghỉ ngơi. Kiều Dĩ An sửng sốt một chút, Lưu Diêu lần đầu tiên cự tuyệt cô, cô có chút bi thương chằm chằm Lưu Diêu, thật lâu về sau mới an ủi cô ấy nghỉ ngơi thật tốt, chính mình cầm cà-mên đã đi ra.
Buổi chiều nửa ngày kỳ thật quan trọng nhất là thầy giáo nói mục tiêu học kỳ mới, cũng thông báo mọi người kỳ thi Đại Học còn cách bao nhiêu ngày, một lần nữa điều phối vị trí, Nhiếp Bách Hợp bởi vì cấp hai học kỳ sau lúc thành tích cuộc thi không quá lý tưởng. Bởi vậy Bách Hợp bị điều đến đếm ngược hàng thứ hai trên vị trí, cái này cả ngày cũng không có nói cái gì khóa, sau khi tan học cô thu thập đồ đạc của mình rồi khóa ngăn kéo lại, quay đầu liền rời đi.
Tại trong phòng ăn ăn cơm tối xong, trở lại lầu ký túc xá ở bên trong cầm bình nước đi ra xếp hàng lấy nước sôi trở về, Lưu Diêu còn nằm ở trên giường, Kiều Dĩ An chưa có trở về. Trước đây giờ tự học buổi tối Kiều Dĩ An và Lưu Diêu như hình với bóng vậy mà gần đây hiếm thấy ở cùng nhau, ánh mắt Bách Hợp chỉ nhìn thoáng qua hai người, liền dời đi.
Thời gian của cô rất quý, nguyên chủ thành tích rất kém cỏi, cô muốn thay nguyên chủ ôn tập bài học tử tế, mặc dù trước đây Bách Hợp đọc qua sách, nhưng ngoại trừ ngữ văn lịch sử cùng Anh ngữ khẩu ngữ các loại: đợi văn khoa thành tích sở trường bên ngoài, toán lý hóa kỳ thật cô cũng không giỏi lắm, bởi vậy cô muốn thừa dịp cái này cơ hội khó được mà chăm chỉ học, cô muốn cố gắng đọc sách để đỗ đại học. Đền bù tiếc nuối trong nội tâm nguyên chủ. Tốt nghiệp đại học về sau cô muốn tìm công việt tốt, thay Nhiếp gia trả nợ, cô cũng không muốn đem thời gian lãng phí trên người bọn Kiều Dĩ An và Lưu Diêu.
Bỏ ra hơn mấy tháng, đem toán lý hóa đều ôn tập xong. Hiện tại tinh thần lực của Bách Hợp rất cường đại, trí lực cũng cao. Đem ba quyển sách giáo khoa toàn bộ học bằng cách nhớ hết cũng không phải việc khó gì, nhưng còn lại thời gian cô muốn dùng ở thực tế, hôm nay cô cũng không vội học kiến thức mới, bởi vì nguyên chủ học môn lý không tốt, cô có chỗ nào không hiểu liền đi hỏi thầy giáo, tuy nói ngay từ đầu thầy giáo đối với việc cô vẫn còn ôn tập kiến thức sơ bộ cảm thấy có chút giật mình, nhưng Bách Hợp nguyện ý tập trung học tập, dù là bình thường thành tích của cô cũng không xuất chúng, nhưng thầy giáo cũng nguyện ý chỉ đạo thêm, Bách Hợp học thuộc làu lý luận, một bên có người chỉ điểm, trước kia chỗ nào không hiểu rất dễ dàng liền thông hiểu đạo lí rồi.
Một khi trụ cột rõ ràng, kiến thức còn liền lại dễ dàng, cấp ba đến trường Bách Hợp gần như dùng toàn bộ thời gian để ôn tập, cuộc thi lúc thành tích cũng không xuất chúng, chỉ có thể nói trung đẳng, cuối kỳ cuộc thi hết cô cũng không về nhà, mà gọi điện thoại cho mẹ Nhiếp, nói là muốn tìm việc làm thêm, cô muốn làm gia sư, nhưng bởi vì còn chưa thi Đại Học, mặc dù là học sinh trường chuyên, nhưng tuổi quá nhỏ, rất nhiều người nếu không phải sợ hãi cô không có kinh nghiệm dạy học, sẽ không đúng trọng điểm, hoặc là cũng là bởi vì trước kia Nhiếp Bách Hợp học lệch nghiêm trọng mà có chút do dự, một ít đáp ứng mời cô ra giá cả đều không cao, ngược lại cuối cùng Bách Hợp tại một trung tâm huấn luyện vũ đạo đã tìm được việc, nguyên nhân ngay tại một tấm hình.
Lúc khai giảng, vì cô và Lưu Diêu đánh một trận, mà đưa tới Thẩm Kỳ trả thù, bởi vậy trên đường đi qua sân bóng rổ lúc bị cậu ta ném bóng trả thù, lúc ấy Bách Hợp uốn người thành chữ U bị chụp lại sau đó đăng lên trên mạng, nửa năm này cô vùi đầu khổ đọc, cũng không thèm nhìn bát quái bên ngoài, kỳ thật cô trong trường học đã có tiếng, ngày đó lúc cô uốn người cũng không có trải qua tập thể dục trước đó, lại có thể nhẹ nhõm bẻ cong người, Nhiếp Bách Hợp xinh đẹp hơn nữa lại học múa từ nhỏ, động tác Bách Hợp uốn cong người nhìn rất đẹp, để cho người trung tâm vũ đạo đông lòng, hi vọng cô chụp một tấm ảnh trong lúc múa, để tuyên truyền, bởi vì Bách Hợp cũng không phải người mẫu chuyên nghiệp, trung tâm vũ đạo cho giá cũng không quá cao, ước định một tổ ảnh chụp chụp được đến 5000 đồng, mà Bách Hợp tại vũ đạo trung tâm cũng có thể dạy người tới nơi này khiêu vũ, một giờ 50 đồng, không chỉ là trong khi nghỉ đông có thể đến đây dạy, về sau đến trường cuối tuần cũng có thể đi qua kiêm chức.
Bách Hợp tính một cái, sau này một tuần lễ cho dù là chỉ dạy bốn năm cái giờ đồng hồ, một tuần lễ cũng có hơn 200 đồng, một tháng tám chín trăm, tiền không nhiều lắm, nhưng lại đủ cô tiêu vặt, ít nhất không cần mẹ Nhiếp phụ cấp, tiền nghỉ đông và nghỉ hè kiếm được có thể dùng đến làm phí sinh hoạt, tiền học đại lấy từ công ty lừa đảo kia cộng thêm tiền làm người mẫu nữa thì cũng đủ, trong tâm quyết định mùa hè này cô thuê một một gian phòng, mỗi ngày ngoại trừ tại trung tâm vũ đạo kiêm chức làm cô giáo, còn lại thời gian dùng luyện tập Tinh Thần Luyện Thể Thuật cùng với học tập, một tháng qua rất nhanh đi, rốt cục trường học bắt đầu đi học.
Trong khi nghỉ đông mỗi ngày Bách Hợp đều đi trung tâm vũ đạo dạy 2 tiết, ngoại trừ đoạn thời gian nghỉ lễ mừng năm mới, một tháng này cô tổng kiếm được bốn ngàn, cầm tiền này đóng học phí, rồi trở lại ký túc xá, trong túc xá mọi người cơ hồ đã đến đông đủ.
Bởi vì lần này cô ở lại làm việc chưa trở về thành phố, cũng không giống như trước kia tới trường học báo tin, ngoài dự liệu của Bách Hợp, giường ngủ của Kiều Dĩ An và Lưu Diêu luôn ở cùng nhau nay bị tách ra rồi.
Ký túc xá này mọi người ở hơn hai năm rồi, vị trí gần như là cố định rồi, Kiều Dĩ An và Lưu Diêu trước kia giường trên giường dưới, nhưng hai người thường xuyên ngủ chung giường, lần này Lưu Diêu lại đoạt giường phía đối diện, không khí trong túc xá khá nặng nề đến, lúc Bách Hợp trở lại ký túc xá, mọi người nhìn cô một cái, cũng không dám nhiều lời, đều yên lặng cúi đầu thu dọn đồ đạc của mình.
Kiều Dĩ An vẫn bình tĩnh, trái lại phía dưới Lưu Diêu biểu lộ trầm mặc khác thường, hai người không chỉ là thay đổi giường ngủ, hơn nữa Bách Hợp còn phát hiện hai người này bình thường cũng không tay cầm tay nữa, trước kia đến đi WC đều đi chung, lúc này đi chỗ nào đều từng người một rồi, tình huống như vậy diễn ra liên tục đến cuối tháng năm, cách kỳ thi Đại Học vài ngày, trường học vì muốn học sinh trước lúc thi Đại Học thả lỏng tâm tình, bởi vậy cố ý cử hành một lễ hội, mà lễ hội này cũng là bước ngoặt trọng yếu trong cuộc đời Nhiếp Bách Hợp, trong lễ hội vì cô mỉa mai Kiều Dĩ An, kết quả trên đường trở về, bị một đám tên côn đồ vây quanh, đánh gãy tay, bỏ lỡ kỳ thi Đại Học năm đó.
Đến lúc này, thành tích Bách Hợp đã không hề kém như nguyên chủ, sau khi học hết kiến thức cơ bản cô học hành chăm chỉ, kỳ thi Đại Học Bách Hợp nắm chắc có thể khảo trúng trường Đại học trọng điểm, trong lớp người cũng muốn đi dự tiệc, cô cũng không ngoại lệ.
Lễ hội cử hành ở ngoài trường, trường học cho nghỉ một ngày, mọi người ai cũng chuẩn bị ăn cơm ca hát, cơm tối lúc 7 giờ, Bách Hợp đi lúc 6:30, rất nhiều người đã đợi trong hành lang.
Học sinh cuối cấp lúc này đã đến hơn phân nửa, khó được hôm nay mọi người nhẹ nhõm, từng người đều ngồi ở một bên nói giỡn, lúc Bách Hợp đến, thấy Kiều Dĩ An ngồi cạnh Tần Chính, kéo tay cậu ta, không biết đang nói cái gì, trong mắt Tần Chính dịu dàng, hai người bèn nhìn nhau cười, còn Lưu Diêu ngồi cách đó không xa, lộ ra có chút cô đơn, còn hơn nửa tiếng nữa mới tới giờ ăn cơm nên Bách Hợp chọn lấy hẻo lánh vị ngồi xuống.
Cửa thoáng cái đã bị đẩy ra, mọi người vòng vo đầu nhìn, Thẩm Kỳ cao lớn dẫn mấy người đội bóng rổ vào, ánh mắt nhìn thoáng qua bốn phía, lúc thấy Tần Chính và Kiều Dĩ An thì ánh mắt Thẩm Kỳ sáng lên, hai người này nam thanh tú nữ mỹ, rất chọc người chú ý, dáng người Kiều Dĩ An càng ngày càng nóng bỏng, hôm nay cô ta mặc một đầm phong cách Bohemian mặc kèm thêm áo sơ mi trắng bó sát người, bộ váy này khiến bộ ngực tròn trịa hoàn mỹ của cô ta khoe ra, Thẩm Kỳ vô thức đi tới chỗcô ta, vẻ mặt cợt nhả hô lên:
“Các đồng chí! Hôm nay chúng ta cũng chỉ có vài người, đêm nay đồ uống của mọi người, tôi bao hết nhé.”