- Trang chủ
- Bia Đỡ Đạn Phản Công
- Chương 310: Danh viện bại trận 10
Tác giả: Hoàn Nhĩ WR
Mẹ Kỷ tất nhiên cũng nghĩ thông suốt điểm này, Đường Ân Hi chỉ là một cô nhi, nhà họ Kỷ đã điều tra cô ta rõ ràng, bao gồm cả việc cô ta quen Kỷ Vân Duệ bằng cách nào. Trên người Đường Ân Hi không có một chút tiền nào. Ai trả phí cho cô ta đi vào, dĩ nhiên không cần nói cũng biết. Tuy hiện tại những chuyện này không liên quan đến bà nhưng ngực mẹ Kỷ vẫn co rút đau từng trận, căm hận nhìn bên ngoài một cái, hất cằm nói:
“Cô Đường, nếu như cô có một chút tự ái, không để cho cha mẹ dưới cửu tuyền cảm thấy xấu hổ, thì cô không nên còn ở chỗ này, tiếp tục quấn lấy Vân Duệ của chúng tôi.” Vào lúc này trong lòng mẹ Kỷ càng tin tưởng Đường Ân Hi ở cùng con trai mình là vì muốn lừa gạt tiền, lúc nhìn Đường Ân Hi càng không vừa mắt, thậm chí hiện ra khuôn mặt chán ghét: “Tôi thật sự không muốn gặp cô, hy vọng cô có một chút tự hiểu bản thân.”
Đường Ân Hi nghe được lời này của mẹ Kỷ, sắc mặt không khỏi thay đổi.
Gần đây chính cô ta vướng vào phiền toái, mhà họ Liễu ỷ thế hiếp người còn thường gọi điện thoại tới cảnh cáo cô ta. Nhà họ Kỷ cũng cầu cô ta rời khỏi chỗ Kỷ Vân Duệ, nhưng Đường Ân Hi thật không còn cách nào khác, cô ta cũng hy vọng mình có thể tự ái một chút, nhưng Lý Minh Lỗi ban đầu dùng thẻ căn cước của cô ta vay lãi suất cao, ép cô ta ban đầu suýt bị những chủ nợ kia bán đi trả nợ, nếu không phải Đường Ân Hi lừa gạt Kỷ Vân Duệ cứu mình thì cô ta cũng đã sớm bị hủy.
Sau khi Kỷ Vân Duệ cứu cô ta, cô ta cũng không có nhà để về, chỉ đành mặt dày ở lại trong nhà Kỷ Vân Duệ. Sau khi thấy cô ta đuổi cũng không đi, Kỷ Vân Duệ tốt bụng thuê cô ta làm trợ lí, bình thường để cho cô ta làm mấy việc nấu cơm, giặt quần áo, quét dọn nhà cửa… thuận tiện cho cô ta ở lại. Đường Ân Hi dưới tình huống như vậy, nào còn nơi để đi. Cô ta chỉ có thể nén nhục nhã, một mặt sức mạnh từ tình yêu của Kỷ Vân Duệ, một mặt chịu đựng người thóa mạ, lại còn phải vì chuyện Lý Minh Lỗi mà bôn ba. Nhưng không ai nghĩ tới, cô ta mới 23 tuổi,cô ta cũng sẽ mệt mỏi.
“Bác gái, lời này bác cần phải nói với Vân Duệ mới đúng, nêu như anh ấy đồng ý cho cháu rời đi…” Đường Ân Hi nói đến đây lòng đau như dao cắt, phảng phất đã bị buộc dời khỏi Kỷ Vân Duệ, nghĩ tới tình cảnh anh ta và cô ta từ nay về sau không còn duyên phận, nước mắt đã trào lên: “Cháu, cháu nghĩ cháu sẽ…”
Cô ta sẽ như thế nào,cô ta cũng không nói ra. Bởi vì sau đó nhân viên làm đẹp đã nhẹ giọng tới mời Bách Hợp vào phòng. Đường Ân Hi thấy thế, cũng không kịp nói nhiều cùng mẹ Kỷ, một tay lau nước mắt, đuổi theo Bách Hợp, đưa tay cản lại Bách Hợp: “Cô Giang, cô còn chưa đáp ứng tôi.”
“Tại sao tôi phải đáp ứng cô?” Bách Hợp cảm thấy có chút buồn cười, bó lại tóc: “Lý Minh Lỗi dám nói hưu nói vượn, đảo trắng thay đen, đây là cái giá anh ta phải trả. Anh ta không còn là dứa trẻ, trước khi làm chuyện gì chẳng lẽ không suy nghĩ kỹ sao?”
Trong chuyện này, thì Bách Hợp thấy Đường Ân Hi còn phải cảm tạ mình đã thay cô ta trừ đi một cái mụn độc. Chính bởi vì cô ta không có giữ vững nguyên tắc, luôn tha thứ cho Lý Minh Lỗi. Cho nên từ nhỏ đến lớn mới luôn bị Lý Minh Lỗi lừa gạt, cha mẹ cô ta trước khi chết để lại cho cô ta bất động sản cùng tiền gửi ngân hàng những năm gần đây đều đã bị Lý Minh Lỗi lừa gạt lấy hết. Tuy trong kịch tình sau khi Đường Ân Hi ở cùng Kỷ Vân Duệ, Lý Minh Lỗi từng vì chính nghĩa thay cô ta nói chuyện nhiều lần, nhưng bạn bè như thế có còn không bằng không có.
Bách Hợp biết Đường Ân Hi lúc này không thể nào cảm kích mình. Nhưng không sao, cô chỉ đang thay nguyên chủ hả giận mà thôi. Cô sẽ không bỏ qua Lý Minh Lỗi, thậm chí đám người Liễu Nhạn Nam cô cũng sẽ không bỏ qua.
Những ngày sau Đường Ân Hi vẫn chưa chết tâm, mỗi chiều thứ sáu cô ta thường xuyên xuất hiện ở trung tâm, Kỷ Vân Duệ phải thay cô ta làm tài xế. Bách Hợp bị cô ta cuốn lấy có chút phiền, Kỷ Vân Duệ thật là vì lấy lòng bạn gái biểu hiện ra vừa có tiền lại rảnh rỗi. Bách Hợp hung ác, trực tiếp lấy ra một số điện thoại lâu không liên lạc, bấm gọi.
Đây là số điện thoại một đàn ông chuyên làm trung gian giữa các hãng mỹ phẩm nổi tiếng. Giang Bách Hợp trước kia từng giúp anh ta một lần, người này sau khi tốt nghiệp muốn cảm tạ Giang Bách Hợp, nhưng bởi vì Bách Hợp bản thân dung mạo, địa vị, tiền tài không kém. Vì vậy cũng không cần anh ta hồi báo. Hai người mấy năm không liên lạc, mặc dù Giang Bách Hợp có số của anh ta, nhưng tới bây giờ cũng chưa từng gọi, vào lúc này cũng không biết anh ta đã đổi số hay chưa.
Người này dáng dấp, tướng mạo không đẹp, nhưng lại có khả năng đem người chết nói thành sống. Vì vậy sau khi tốt nghệp liền khởi nghiệp trong nước. Tiền kiếm không đặc biệt nhiều, nhưng nhân duyên ở mọi phương diện tốt vô cùng. Bách Hợp đang sợ anh ta thay số, nhưng may mắn điện thoai vang lên vài tiếng liền có người nghe máy.
“Cô Giang?” Bên kia truyền tới giọng nam có chút trong trẻo, mang theo vài phần kích động.Bách Hợp đáp một tiếng, trực tiếp nói: “Tôi có việc muốn tìm anh giúp một tay, có thể không?”
Người bên kia tất nhiên đáp ứng, Bách Hợp hẹn anh thời gian và địa điểm gặp mặt, liền trực tiếp lái xe chạy tới nơi hẹn. Mấy năm không gặp, Bách Hợp suýt nữa không nhân ra đàn ông mặc tây trang phẳng phiu phong độ trước mắt chính là cậu con trai gầy yếu trong trí nhớ. Người này tên là Lạc Thành, sau khi giúp cô kéo ghế, anh cũng không hỏi Bách Hợp muốn mình giúp gì ngay lập tức, ngược lại giúp cô gọi đồ ăn, xong mới lên tiếng cười nói:
“Cô Giang muốn tôi hỗ trợ cái gì?”
Người này trong kịch tình lúc Giang Bách Hợp rời đi thì làm ăn không tệ, nhưng danh tiếng lớn nhất là sau khi Giang Bách Hợp đã ở nước ngoài, nghe nói chính anh ta sáng lập một công ty đầu tư, trở thành một trong những người trẻ tuổi giàu có của nước hoa. Nhưng sau mười năm, lộ ra chuyện anh ta lấy mất rất nhiều tiền tài của nhà họ Liễu,nhà họ Kỷ và một số xí nghiệp nổi tiếng rồi chuồn mất khi đang cùng hợp tác đầu tư.
Chuyện này trong kịch tình huyên náo rất lớn, ngay cả lúc đó Bách Hợp đang đau khổ ở nước ngoài mà cũng nghe được tin tức. Có thể thấy được ở Hoa Hạ là rung động lớn đến thế nào. Nhưng bởi vì chuyện này không liên quan tới nhiệm vụ nên khi Bách Hợp tiến vào kịch tình cũng không liên hệ với đàn ông tên Lạc Thành này, ngay từ đầu cô chỉ muốn tách Kỷ Vân Duệ cùng Đường Ân Hi ra, cũng không nghĩ tới hại Kỷ Vân Duệ đến mức nào, nhưng Kỷ Vân Duệ ủng hộ Đường Ân Hi đến đây làm phiền cô khiến cho Bách Hợp có chút phiền chán, lúc này mới quyêt định cho Kỷ Vân Duệ một bài học.
“Tôi có một người bạn từ nhỏ lớn lên cùng nhau, hiện nay đã vào ngành giải trí làm ca sĩ. Tôi nghĩ anh cũng biết anh ấy.” Phục vụ đưa ly nước trái cây tới, Bách Hợp nhấp môi, lúc này mới hướng Lạc Thành cười một tiếng. Mới vừa nhìn thấy Lạc Thành, cô bị biến hóa long trời lở đất của anh ta dọa hết hồn, Bách Hợp cũng không chú ý quan sát anh ta. Vào lúc này, hai người ngồi đối mặt nhau, Bách Hợp mới phát hiện Lạc Thành người này lớn lên không phải dạng tuấn mỹ bức người như Kỷ Vân Duệ, nhưng cũng tự thân phát ra mị lực, khí chất của anh ta tài giỏi vô cùng, cho người ta một cảm giác lạnh nhạt, nhưng lại khiến người ta không tự chủ được mà muốn đến gần.
Nói thật người này khi tiếp xúc rất khó khiến người ta liên hệ với kẻ lừa gạt. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, bên ngoài tây trang màu xám tro, tóc vuốt sau đầu, lộ ra vầng trán đầy đặn, khí chất nhẹ nhàng làm cho lòng người chết theo. Bách Hợp nhìn lại anh ta một cái, mới đưa đầu rũ thấp xuống: “Anh ấy gọi là Kỷ Vân Duệ”
Lạc Thành nghe được lời này, khóe miệng hiện lên bộ dáng tươi cười như có như không, ánh mắt lóe lóe rơi vào trên người Bách Hợp, sau đo gật đầu: “Tôi biết, cậu Kỷ là thiếu gia của Kỷ thị y học, cũng là bạn lớn lên từ nhỏ của cô Giang, chẳng lẽ cô Giang muốn tôi giúp một tay, chính là vì cậu ta?”
Giang Bách Hợp và Kỷ Vân Duệ là quan hệ thanh mai trúc mã cũng không bí ẩn, rất nhiều người đều biết chuyện này. Lạc Thành nói anh ta biết cũng không có gì kì quái, vì vậy Bách Hợp gật đầu một cái nói:
“Đúng vậy, rất nhiều người hát và diễn tốt. Tôi cảm thấy Kỷ Vân Duệ ngoại hình không tệ, mặc dù không biết có đạo diễn nào nguyện ý mời anh ấy đóng phim không, nhưng mà hình như tôi nhớ ra có một sản phẩm kem dưỡng da đang tìm người đại diện.” Bách Hợp nói xong, trong mắt lóe ra lãnh ý: “Tôi muốn hỏi một chút, anh cùng người quản lí công ty kem dưỡng da này có quen biết không?”
Sản phẩm kem dưỡng da này vốn nổi tiếng quốc tế, sản xuất giá thành cao, nên thuộc về sản phẩm xa xỉ, giá cả đắt giá đang được nhều người truy lùng và yêu thích, nhưng sau khi làm mưa làm gió mười mấy năm, được xưng là kem dưỡng da đỉnh cấp nhất thì bị người ta phát hiện bên trong có chứa chất gây ung thư, trong khoảng thời gian ngắn bị niêm phong, lại tra xét ra rất nhiều vấn đề, cuối cùng bị tố cáo lên tòa án quốc tế, bồi thường đến phá sản không nói, toàn bộ người đại diện trên toàn thế giới cùng đều bị liên lụy.
Vốn là cái chức người đại diện rất nhiều người cầu mà không được, rất nhiều nam minh tinh càng vì tranh giành vị trí này mà đánh nhau vỡ đầu, nhưng sau khi sự việc phát sinh, những nam minh tinh cao cấp này bị người thóa mạ mắng mỏ, rất nhiều người càng là ánh sao ảm đạm, nửa đời sau thê thảm. Trong kịch tình Kỷ Vân Duệ cũng tranh cái vị trí này, nhưng bởi vì tuy có chút danh tiếng, nhưng danh tiếng vẫn chưa vang dội đến quốc tế, hơn nữa chẳng qua chỉ ca hát, không đóng phim. Vì vậy lần tranh tài đó tuy được cân nhắc một phen, nhưng cũng không được lựa chọn. Vô tình để cho anh ta thoát được một kiếp.
Bách Hợp định không muốn đuổi tận giết tuyệt Kỷ Vân Duệ. Mặc dù Giang Bách Hợp có năng lực, nhưng lại có một cái khuyết điểm là không đủ mạnh mẽ dứt khoát, nhất là trong chuyện tình cảm. Rất dễ dàng hỏng chuyện, không biết có phải do ảnh hưởng của nguyên chủ hay không, lúc Bách Hợp đối đãi với Kỷ Vân Duệ thì rất khó chân chính tuyệt tình, ngoan độc. Nếu như không phải lần này Kỷ Vân Duệ ủng hộ Đường Ân Hi khiến cho cô có chút chán ghét, cô thật ra cũng không muốn bức Kỷ Vân Duệ đến như thế. Nhưng coi như khi sự nghiệp làm ngôi sao của Kỷ Vân Duệ bị ảnh hưởng, thật ra với anh ta mà nói cũng không có gì đáng ngại.